Chương 206: La Xung Trọng Thương
"Gào!" Một con thổ hoàng sắc cự hùng đi ra khỏi sơn động, đôi mắt nhìn chằm chằm La Xung lộ ra vẻ hung tàn, mở miệng khàn khàn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lại là mấy người Khánh Quốc các ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
Hai tay nhấc lên, đất đá xung quanh ào ào bay lên, rầm rầm rầm liên tục bay vụt đến, vùng trời trên hai tay của cự hùng hình thành một thạch cầu khổng lồ. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai tay Cự hùng giơ lên, ném quả cầu đá khổng lồ như thiên thạch mang theo luồng khí thế cuồng bạo về phía La Xung. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đằng Long! ͏ ͏ ͏ ͏
La Xung đột ngột lao tới, giơ cây trường thương lên cao, trường thương hóa thành một điều giao long màu đen, lao thẳng về phía tảng đá khổng lồ. ͏ ͏ ͏ ͏
Ầm! Giao long đâm vào tảng đá khổng lồ, trong nháy mắt tảng đá đó bị nổ tung, đất đá văng ra khắp phía, giao long màu đen cũng liên tiếp bị nghiền nát. ͏ ͏ ͏ ͏
La Xung vừa lao ra khỏi khu vực xung quanh tảng đá, một cái móng vuốt đầy lông đột nhiên xuất hiện trước mặt, đồng tử lập tức co rút lại, phản ứng theo bản năng cầm Đằng Long thương chặn lại trước mặt, móng vuốt khổng lồ đánh vào Đằng Long thương, cây trường thương lập tức bắn ngược trở lại đâm trúng ngực La Xung. ͏ ͏ ͏ ͏
- Phụt! ͏ ͏ ͏ ͏
La Xung phun ra một ngụm máu, cả người ngã xuống như một quả bóng, một tiếng “ầm” vang lên, trên mặt đất xuất hiện một hố rất sâu. ͏ ͏ ͏ ͏
Cự hùng đang lơ lửng trên không, trong mắt loé lên sự khinh thường, ngay lập tức nhảy xuống mặt đất vang lên một tiếng “ầm”, sự va chạm quá lớn khiến cho núi đá rung chuyển. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai móng vuống đập xuống mặt đất, một đạo lực lượng thổ hoàng sắc lao thẳng về vị trí La Xung ngã xuống. ͏ ͏ ͏ ͏
Xẹt! Một cây thạch thứ sắc bén hung ác lao ra từ cái hang lớn, La Xung lập tức bị cây thạch thứ đâm trúng, áo giáp trên người lập tức bị phá tan thành nhiều mảnh giữa không trung, cả người chấn động đột nhiên bỏ chạy về phía xa. ͏ ͏ ͏ ͏
Dám chạy trốn sao? Thổ Hoàng sắc Cự hùng sửng sốt, trong mắt hiện loé lên một tia khinh thường, giơ song trảo ra, trên mỗi cự trảo đều có hoàng quang giống như vòng xoáy phun ra, nhanh chóng tụ lại thành hai tảng đá to bằng đầu người, sau đó ném hai tảng đá về phía La Xung. ͏ ͏ ͏ ͏
La Xung vội vàng nghiêng người tránh sang một bên, hai tảng đá bay ngang qua người, sau khi nghỉ một hơi thì tiếng xé gió ở phía sau lại truyền đến, vội vàng né tránh một lần nữa, vừa chạy về phía trước vừa tránh được những tảng đá đang không ngừng tấn công ở phía sau. ͏ ͏ ͏ ͏
Một tiếng “Bốp!” Vang lên, tảng đá khổng lồ đánh trúng vào người La Xung, La Xung phun ra một ngụm máu, cắn răng tiếp tục lao về phía trước, sau khi chạy ra khỏi dãy núi thì nhanh chóng hạ xuống đất, dưới chân nhất thời lảo đảo, lấy tay che ngực lại rồi nhảy lên lưng ngựa, quay lưng xuống ngựa với vẻ mặt đau đớn, hắc mã cũng cảm nhận được nguy cơ, lao đi như mũi tên. ͏ ͏ ͏ ͏
“Grao!” ͏ ͏ ͏ ͏
“Grao!” ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Trên núi vang lên tiếng gầm thét vô cùng lớn, một luồng khí thế cường đại và điên cuồng dâng lên trong núi, bao phủ toàn bộ ngọn núi, trong lòng La Xung không khỏi sợ hãi. Hùng vương đã thức tỉnh, hắc mã càng chạy càng nhanh hơn. ͏ ͏ ͏ ͏
Bên ven Thương Man sơn mạch, một đoàn kỵ sĩ mặc áo giáp màu đỏ đang lo lắng chờ đợi, một con hắc mã phi như bay ra khỏi khu rừng, đáp xuống đất vang lên những tiếng vô cùng chói tai. ͏ ͏ ͏ ͏
Phó tướng lập tức phi ngựa tới phía trước, chắp tay ôm quyền nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tướng quân! ͏ ͏ ͏ ͏
Hắc mã nhảy lên, một tiếng “bịch” vang lên, sau đó liền ổn định dừng lại trước mặt phó tướng, La Xung mặc bộ đồ màu trắng phun ra một ngụm máu, cả người ngã về phía sau, Đằng Long thương liền rơi xuống đất vang lên một tiếng “keng”. ͏ ͏ ͏ ͏
Sắc mặt của phó tướng thay đổi, kinh hãi hét lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tướng quân! ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn bay về phía trước, một tay đỡ được La Xung, những cấm vệ còn lại cũng chạy tới vây quanh. ͏ ͏ ͏ ͏
Phó quan vung tay lên, quả quyết hô to: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trở về đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Mọi người lập tức quay người thúc ngựa, chạy ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lúc mơ mơ màng màng, La Xung từ từ tỉnh lại, vừa mở mắt đã mơ hồ nhìn thấy một bóng người mập mạp. ͏ ͏ ͏ ͏
La Xung ho khan hai tiếng, bóng người mập mạp đó lập tức chạy tới, ghé vào bên cạnh giường, nở một nụ cười và nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tướng quân, bây giờ ngài cảm thấy thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏
La Xung chớp mắt mấy cái, sau đó tầm nhìn mới khôi phục lại, chậm rãi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đã phiền thành chủ lo lắng rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Thành chủ nở nụ cười và nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không phiền, không phiền, ngài không sao là tốt rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
La Xung hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Phó quan của ta đâu? Cho hắn vào đây. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tướng quân, ngài nằm xuống đi, ta đi gọi ngài ấy vào. ͏ ͏ ͏ ͏
Thành chủ lập tức xoay người chạy ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Một lúc sau, cửa phòng được mở ra, phó quan mặc áo giáp sải bước đi vào, tay nắm chặt đặt bên ngực trái, cúi đầu cung kính nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thuộc hạ bái kiến tướng quân. ͏ ͏ ͏ ͏
La Xung cố gắng ngồi dậy, dựa vào đầu giường và nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mang rương đồ của ta vào đây. ͏ ͏ ͏ ͏
- La tướng quân! ͏ ͏ ͏ ͏
-
-