Chương 221: Tân Tế Linh
Thanh Vũ thất vọng nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bởi vì sau khi vi sư ra ngoài, Tam Thanh Quan sẽ dựa vào các ngươi bảo vệ. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Tuyết hiểu chuyện nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng, sư phụ! ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ cũng lập tức hưng phấn kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, ngài yên tâm đi! Có sự bảo vệ của con, Tam Thanh Quan nhất định sẽ không có chuyện gì. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vi sư tin các ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
Rồi đứng dậy đi ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong tầm mắt của Thanh Tuyết Thanh Vũ, Lý Bình An đi ra khỏi sảnh tiến vào trong gió tuyết, tuyết hoa trên không trung rơi xuống đầu Lý Bình An đều sẽ rự động bay sang bên cạnh, rất khó tiếp cận. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đi đến Tam Thanh Quan đại điện, lấy Tam Chi Trường Hương bái ba lạy với tượng thần Tam Thanh đạo tổ, kính cẩn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tổ tiên của đạo giáo Tam Thanh là trên hết. Trên đời này có nhiều người phạm tội ác và cúng tế thần linh trong núi non bên ngoài, không biết bao nhiêu thôn xóm nguy nan, Đạo đáng thương thật không chịu nổi, định xuống núi cứu muôn loài, cũng xin Tổ tiên phù hộ để đệ tử không phụ. Gặp phải quái vật to lớn, đại nạn thì phước báo vô lượng! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cắm ba cây hương vào trong lư hương, cầm bình rượu dưới chân của Tam Thanh đạo tổ, xoay người đi ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Lần này Lý Bình An không gọi Thanh Ngưu, bây giờ đối với những ngôi làng không tế linh mà nói, bất cứ lúc nào cũng có thể bị hung thú dã thú tấn công, thời khắc sinh tử còn nhanh hơn ngự kiếm phi hành một chút. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đi ra khỏi Tam Thanh Quan, trường kiếm đeo bên eo nhảy ra kêu lên một tiếng, xoay tròn trên không trung biến thành kích thước to bằng cánh cửa cửa hạ xuống dưới chân Lý Bình An, Lý Bình An nhảy lên phi kiếm to bằng cánh cửa, ngồi xếp bằng xuống, phi phi kiếm lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên không trung, Lý Bình An khoanh chân ngồi trên phi kiếm, một tầng linh lực phòng vũ lao tới cắt đứt khí áp cường liệt, phát ra tiếng thở thì thầm nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Như thế này tốt hơn, cảm thấy ngồi an toàn hơn đứng rất nhiều, trọng tâm cũng dễ dàng nắm bắt hơn một chút. ͏ ͏ ͏ ͏
Cúi đầu nhìn xuống phía dưới nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đến rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Tâm niệm khẽ động, phi kiếm từ từ bay xuống phía dưới, lơ lửng phía trên Hắc Phong trại. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên quảng trường Hắc Phong trại, lửa trại vẫn không ngừng cháy ngay cả trong đêm tuyết, hai người đàn ông cao lớn trầm mặc không ngừng thêm củi khô vào đống lửa, những ngôi nhà trong làng mơ hồ truyền đến tiếng khóc kiềm nén, hoặc tiếng la hét gắt gỏng. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An từ phi kiếm to bằng cánh cửa đứng dậy, phất trần giơ lên thầm nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Phúc Sinh Vô Lượng Thiên Tôn! ͏ ͏ ͏ ͏
Giọng nói chậm rãi truyền ra, kinh động cả ngôi làng. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai người đàn ông cao lớn đang thêm củi vội vàng ngẩng đầu nhìn lên, nhìn thấy Lý Bình đang lơ lửng trên không, một người đàn ông theo bản năng kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ai vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
Một người đàn ông khác kinh ngạc hét lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo trưởng! ͏ ͏ ͏ ͏
Người đàn ông vừa rồi kêu lên trước tiên, trong lòng chợt nhớ tới thân phận của Lý Bình An, cũng lập tức kinh ngạc hét lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo trưởng đến rồi! Mọi người mau tới đây! Là đạo trưởng đến. ͏ ͏ ͏ ͏
Từ tiếng hô của Lý Bình An vừa rồi, mọi người trong nhà lần lượt rời giường, quần áo không chỉnh tề chạy ra ngoài, nhanh chóng tụ tập về phía quảng trường. ͏ ͏ ͏ ͏
Lão thôn trưởng run rẩy đi tới phía trước, quỳ rạp xuống đất, nước mắt rơi lã chã kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo trưởng, xin ngài làm chủ cho chúng ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Những người dân làng khác cũng lần lượt quỳ xuống dưới nền tuyết, khóc lóc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo trưởng, xin ngài báo thù cho tế linh của chúng ta! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo trưởng, cầu xin ngài cứu chúng ta! ͏ ͏ ͏ ͏
- Hu hu! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo trưởng... ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo trưởng... ͏ ͏ ͏ ͏
Từng tiếng cầu xin, còn xen lẫn tiếng khóc và la hét của trẻ em. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An giơ tay lên nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đứng dậy hết đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Dân làng chỉ cảm thấy có một cỗ đại phía dưới dâng lên, mọi người bất giác đứng lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Lão thôn trưởng lau nước mắt, ngẩng đầu nhìn Lý Bình An, vừa khóc vừa nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo trưởng, tế linh của chúng ta đã chết rất thê thảm! Từ sau khi đạo trưởng đặt ra quy tắc, chúng ta cũng không đắc tội người khác, bình thường cũng làm việc thiện, nhưng không biết tại sao lại có người tìm đến trả thù? ͏ ͏ ͏ ͏
Người đàn ông trung niên gầy gò đứng bên cạnh trưởng thôn, che miệng ho khan hai tiếng, căm hận nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhất định là dư nghiệt của Lang Vương thôn, nhất định là họ tìm bang thủ đến để trả thù. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An liếc nhìn hắn một cái, trầm giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chuyện này ta đã cho đệ tử đi điều tra, bất luận kẻ nào dám lạm sát người vô tội tàn sát dân lành, bần đạo cũng không buông tha. ͏ ͏ ͏ ͏
Lão thôn trưởng khóc lóc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cảm ơn đạo trưởng! ͏ ͏ ͏ ͏
Dân làng cũng lần lượt nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cảm ơn đạo trưởng! ͏ ͏ ͏ ͏
- Cảm ơn đạo trưởng! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo trưởng từ bi xin ngài cứu chúng ta đi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo trưởng, không có tế linh làm sao chúng ta có thể trải qua mùa đông này! ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Dân làng đều cầu xin nhìn Lý Bình An, ánh mắt mang theo sự hoảng sợ còn có khát vọng được sống. ͏ ͏ ͏ ͏