Chương 222: Nên Làm Thế Nào
Lý Bình An cầm bình rượu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bần đạo tới đây để làm chuyện này. ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả dân làng đều chấn động, một sự hy vọng đột nhiên dâng lên trong trái tim tuyệt vọng, như thể thắp sáng một ngọn đèn trong bóng tối. ͏ ͏ ͏ ͏
Thôn trưởng mong đợi nhìn Lý Bình An, lắp bắp mong đợi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo trưởng, ngài có ở lại đây không? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An lắc đầu và nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tế linh bị giết hại lần này không chỉ có mỗi ở thôn làng các ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Quay đầu nhìn về phía sâu trong sơn mạch, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không biết trong sơn mạch này có bao nhiêu tế linh bị sát hại như thôn làng các ngươi, bất cứ lúc nào cũng gặp nguy hiểm, bần đạo phải đi xem từng thôn một. ͏ ͏ ͏ ͏
Một chút thất vọng thoáng qua trong mắt thôn trưởng, sau đó nhìn Lý Bình An. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An quay đầu lại, phát ra một tia thần niệm tiến vào trong bình, chọn một quỷ hồn cầm đoản kiếm, dùng ngón tay búng vào bình, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lúc này không ra đợi đến khi nào? ͏ ͏ ͏ ͏
Một đạo hắc khí bay ra từ miệng bình, hạ xuống trước mặt Lý Bình An, hóa thành một linh hồn cầm đoản kiếm, quanh người dâng lên tia quỷ khí. ͏ ͏ ͏ ͏
Sắc mặt của tất cả dân làng bên dưới đều thay đổi, sợ hãi nhìn quỷ hồn cầm đoản kiếm. ͏ ͏ ͏ ͏
Quỷ hồn liếc mắt nhìn xung quanh, chú ý đến Lý Bình An lập tức quỳ trên không trung, cúi đầu cung kính nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bái kiến thiên nhân! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An gật đầu hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi tên là gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Quỷ hồn kính cẩn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lúc còn sống tiểu quỷ tên là An Hàn! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhìn về phía dân làng Hắc Phong trại dưới đất nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Từ hôm nay trở đi, hắn chính là tân tế linh của các ngươi, các ngươi cần phải xây dựng một toà từ đường để thờ cúng. ͏ ͏ ͏ ͏
Lão thôn trưởng sợ hãi liếc nhìn quỷ hồn An Hàn, tuy rằng sợ hãi nhưng trong lòng lại có cảm giác an toàn, cảm kích nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! Cám ơn đạo trưởng! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhìn về phía An Hàn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi ở đây vệ dân làng cũng là một phần công đức của ngươi, bần đạo hứa sau này có tạo hoá, sẽ không quên công bảo vệ ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
An Hàn quỳ trên không trung cảm kích nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cảm ơn thiên nhân! Tiểu quỷ nhất định sẽ tận chức tận trách, tuyệt đối không bao giờ phụ ơn dạy dỗ của Ngọc Hoàng. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An không nói nên lời, Ngọc Hoàng Đại Đế, lại là Ngọc Hoàng Đại Đế, rõ ràng công lao đều là của ta mà? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An ở ngoài miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Như vậy cũng được, các ngươi phải sống hòa thuận với nhau, nếu có chuyện gì thì tìm bần đạo. ͏ ͏ ͏ ͏
Phi kiếm dần dần bay lên cao. ͏ ͏ ͏ ͏
An Hàn cung kính hô: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cung tiễn thiên nhân! ͏ ͏ ͏ ͏
Thôn dân cũng rối rít quỳ xuống đất, cung kính nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cung tiễn Đạo trưởng! ͏ ͏ ͏ ͏
Một tiếng sưu vang lên, phi kiếm xẹt qua tầng trời thấp, biến mất trong màn đêm. ͏ ͏ ͏ ͏
Mọi người quỳ một lúc, sau đó An Hàn đứng lên trước, quỷ khí quanh người bốc lên khiến đêm tuyết càng lạnh lẽo thêm vài phần. ͏ ͏ ͏ ͏
Rất nhiều thôn dân vô thức run rẩy, cảm giác sợ hãi dâng lên trong lòng. ͏ ͏ ͏ ͏
An Hàn cúi đầu nhìn đám thôn dân quỳ dưới đất, giọng nói hư ảo như có như không vang lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đứng lên hết đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng tất cả thôn dân đều ớn lạnh, kinh hoảng bò từ dưới đất đứng lên, không ai là không sợ loại ma quỷ như thế này. ͏ ͏ ͏ ͏
Thân ảnh của An Hàn khẽ động, trong nháy mắt đã đi tới trước mặt lão trưởng thôn. Lão trưởng thôn sợ tới mức lảo đảo lùi về sau hai bước, vội vàng dùng quải trượng để ổn định thân thể. ͏ ͏ ͏ ͏
An Hàn thâm trầm nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta cần một tòa Tam Thanh đại điện. ͏ ͏ ͏ ͏
Lão trưởng thôn hồi phục tinh thần, cúi người khó xử đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- An... An đại nhân, thôn chúng ta ít người lực mỏng, không có cách nào dựng nên Tam Thanh đại điện. ͏ ͏ ͏ ͏
Giọng nói thâm trầm của An Hàn lại vang lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không cần quá to, một gian phòng lớn cung phụng Tam Thanh tượng thần là được, còn nữa mỗi ngày đều phải có người đến đây tụng kinh. ͏ ͏ ͏ ͏
Lão trưởng thôn còng lưng xuống, liên tục gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có thể, có thể làm được, đa tạ An đại nhân khoan dung, tất cả sẽ làm theo những gì ngài nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó lại khó xử: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhưng trong số chúng ta không có ai biết tụng kinh. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong giọng nói như có như không của An Hàn xuất hiện sự dao động, mang theo một tia cao hứng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta biết! Ta sẽ dạy cho các ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Rạng sáng, Lý Bình An vẫn còn bay trên không trung, dò xét hết thôn này đến thôn khác, bố trí để Quỷ Hồn canh giữ. ͏ ͏ ͏ ͏
Đột nhiên ở phía trước có một đạo gợn sóng không gian dập dờn, có một Tiểu Hạc đạm kim sắc bay ra từ trong gợn sóng, bay về phía Lý Bình An. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An lập tức dừng lại trên không trung, vừa duỗi tay ra thì Kim Hạc lập tức đáp xuống lòng bàn tay của Lý Bình An, giọng nói cung kính của Ninh Khuyết truyền ra từ trong phi hạc: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, qua điều tra sơ bộ của đệ tử, không chỉ có ba thôn được chúng ta bảo hộ, ở bên ngoài còn có rất nhiều tế linh của các thôn bị tàn sát, thậm chí có một vài thôn đã bị dã thú tập kích, tổn thất nặng nề. Xin sư phụ hãy chỉ bảo cho đệ tử nên làm thế nào. ͏ ͏ ͏ ͏