Dị Thế Đạo Môn

Chương 225: Nguyễn Kỹ Không Gian?

Chương 225: Nguyễn Kỹ Không Gian?
Bạch Hiểu Thuần nhìn La Xung ở trước mặt, thở hổn hển kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thế mà ngươi lại chơi đánh lén? Không có đạo nghĩa. ͏ ͏ ͏ ͏
Trường thương ở trong tay La Xung xoay chuyển, chấn thật mạnh khiến Cửu Xỉ Đinh Ba văng ra ngoài, tay kia chợt giơ lên, vài bóng đen hiện lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Phịch! Phịch! Phịch! ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Vài lưu quang đoản tiễn thông thường đánh vào trước ngực Bạch Hiểu Thuần. Bạch Hiểu Thuần bị bắn ra trượt mấy chục mét ở dưới nền tuyết, cái tráo phòng ngự vỡ vụn phát ra tiếng răng rắc, mất đi mấy chục tầng thì mới chặn được ám tiễn của La Xung. ͏ ͏ ͏ ͏
Cạch! Cạch! Cạch! ͏ ͏ ͏ ͏
Kỵ sĩ cấm quân còn lại bỗng nhiên lao lên, phóng ngựa tản ra bốn phía vây quanh Bạch Hiểu Thuần. ͏ ͏ ͏ ͏
La Xung thu thương đứng đó, cười nhạt nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Giao cơ duyên mà ngươi đạt được ra đây, bản tướng quân có thể sẽ sinh lòng từ bi cho phép ngươi gia nhập đội ngũ của bản tướng quân, ta sẽ không truy cứu chuyện lúc trước. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần ngẩng đầu nhìn La Xung, bất mãn hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi là ai? Tại sao ta phải gia nhập đội ngũ của ngươi? ͏ ͏ ͏ ͏
La Xung kiêu ngạo đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- La Xung, tướng quân cấm quân! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần thầm thì: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cấm quân là cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏
La Xung vô thức nhíu mày, ánh mắt lóe lên một tia xem thường, cho dù dân đen vô tri đạt được cơ duyên hay có bản lĩnh không tầm thường, nhưng bản chất ti tiện và ngu dốt ở bên trong vẫn không thể nào che giấu được hết. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần nhìn xung quanh nói thầm mấy câu, sau đó nhìn về phía La Xung, nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta không cần biết ngươi là cái gì quân nhưng ngươi chắc chắn không phải người tốt. Bây giờ ta phải nghiêm túc rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
La Xung vô thức nhíu mày nhìn về phía Bạch Hiểu Thuần, lẽ nào hắn vẫn còn che giấu thực lực? ͏ ͏ ͏ ͏
Đột nhiên Bạch Hiểu Thuần đùng đùng phóng tới chỗ La Xung, nhảy lên rồi hét to, Cửu Xỉ Đinh Ba rời khỏi tay, từ phía trên đập xuống La Xung. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong mắt La Xung hiện lên một tia khinh thường, hài tử thì vẫn là hài tử, vậy mà lại để vũ khí rời tay, đúng là muốn chết, nguyên khí trên người xao động, Hắc Long thương nuốt vào nhả ra thương mang đâm về phía Cửu Xỉ Đinh Ba. ͏ ͏ ͏ ͏
Ai cũng không phát hiện ra có một viên đan hoàn nho nhỏ đi theo phía sau Cửu Xỉ Đinh Ba đánh về phía La Xung. ͏ ͏ ͏ ͏
Ầm! Cửu Xỉ Đinh Ba đâm vào bên trên Hắc Long thương, một đạo dư âm gợn sóng cực lớn quét qua, cây cối gần đấy kêu răng rắc đổ thành từng mảng, tuyết bay đầy trời. ͏ ͏ ͏ ͏
"Bùm" La Xung vừa nở nụ cười đắc ý thì lại có một tiếng nổ vang lên, trong tiếng nổ có một hắc sắc lôi đoàn không biết xuất hiện từ đâu, bao vây La Xung trong phạm vi mười mét. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tướng quân! ͏ ͏ ͏ ͏
- Tướng quân! ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Vài tiếng kinh hô vang lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Một bóng người đột nhiên lao ra khỏi khu vực lôi điện, cẩm bào trên người đã tả tơi rách nát, toàn thân cháy đen. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần duỗi tay ra, Cửu Xỉ Đinh Ba cũng lao ra khỏi khu vực lôi đình, rơi vào trong tay Bạch Hiểu Thuần. Hắn vội vàng đổi tay: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nóng quá! Nóng quá! ͏ ͏ ͏ ͏
La Xung ở phía xa tức sùi bọt mép: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta phải giết ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần nhìn sang thì lập tức vui vẻ. Một nhúm tóc dựng lên thật cao, toàn thân tỏa ra khói đen, sờ mũi cười hì hì: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quả nhiên, những phế đan này vẫn còn hữu dụng. ͏ ͏ ͏ ͏
La Xung ngẩng đầu nhìn về phía Bạch Hiểu Thuần, gào thét: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta phải giết ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
Trong nháy mắt hắn đã bay lên trăm mét lơ lửng giữa trời, trường thương chỉ lên trời, thiên địa nguyên khí bàng bạc tụ lại, rống giận: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cửu Tiêu Long Đằng, chết đi cho ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Một thương vung xuống, chín đầu Giao Long cực lớn rít gào lao ra đánh về phía Bạch Hiểu Thuần. ͏ ͏ ͏ ͏
Nụ cười tí tửng trên mặt Bạch Hiểu Thuần biến mất, mím môi nghiêm mặt, thật sự nghĩ ta sợ ngươi a! Nắm chặt Cửu Xỉ Đinh Ba, nhìn chằm chằm vào chín đầu Giao Long hung ác, đột nhiên quát to: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngũ Hành Tiểu Độn, Mộc Độn! ͏ ͏ ͏ ͏
Thân ảnh biến mất ngay tại chỗ trong nháy mắt. ͏ ͏ ͏ ͏
Ầm ầm oành, trong khu rừng vang lên từng tiếng nổ lớn, đá bay tung tóe, bông tuyết bay tán loạn, cây cối vỡ vụn, ngay cả cấm quân cũng bị nổ khiến cả đám đều phun ra máu tươi, bay ngược ra sau. ͏ ͏ ͏ ͏
La Xung nhíu mày nhìn chiến trường phía dưới, chạy đâu rồi? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần xuất hiện ở một gốc cây xa xa, vỗ vỗ ngực, vui mừng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cũng may không liều mạng, nếu không bị nổ sẽ rất đau! ͏ ͏ ͏ ͏
Đồng tử của La Xung co rút lại, đột nhiên quay đầu nhìn chằm chằm vào Bạch Hiểu Thuần: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chạy ngược lại rất nhanh! Chết đi... ͏ ͏ ͏ ͏
Thân La Xung như sao băng bỗng nhiên lao xuống, mảnh gỗ vụn bay tán loạn kêu lên đùng đùng, trên mặt đất lại có thêm một cái hố sâu, Bạch Hiển Thuần lại biến mất không thấy đâu. ͏ ͏ ͏ ͏
La Xung đứng ở trung tâm hố to, nhíu mày, rốt cuộc hắn có được cơ duyên gì? Đồng tử co rút lại, chẳng lẽ là nguyên kỹ không gian trân quý? ͏ ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất