Chương 231: Trở Về Sẽ Hiểu
Ninh Khuyết thu hồi phi hạc Truyền m phù nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư huynh, ta đuổi theo bọn họ, cái mùi hôi thối do chính ngươi thả ra thì hãy tự mình giải quyết một chút đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Nói xong không đợi Bạch Hiểu Thuần trả lời, cả người hóa thành một đạo quỷ ảnh nhanh chóng đuổi theo. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hả? Để ta thu dọn? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần kinh hãi kêu lên, quay đầu nhìn về phía yên vụ tử hắc sắc đang dâng lên cuồn cuộn ở phía xa, trên mặt lập tức lộ ra vẻ đau khổ sợ hãi, lúc phóng độc thì rất sảng khoái nhưng khi kết thúc lại như đứt từng đoạn ruột. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần sợ hãi rụt rè tới gần khu vực hôi thối, còn chưa tiến vào khu vực khói đen mà mùi hôi thối đã chui thẳng vào não hải, cảm giác buồn nôn xông lên đầu. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần lập tức xoay người chạy ra ngoài, ọe! Khom lưng nôn khan một trận, vẻ mặt sợ hãi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật đáng sợ, thật đáng sợ. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó lại chuyển thành vẻ thương hại: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bọn họ thật đáng thương. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần chớp mắt một cái, ngẩng đầu hét lớn: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại Bạch, Đại Bạch, ngươi đang ở đâu? Mau tới đây. ͏ ͏ ͏ ͏
Từ đằng xa xuất hiện một thân ảnh bạch sắc đang nhảy từng bước nhanh chóng chạy tới, lúc chạy đến chỗ cách Bạch Hiểu Thuần mấy trăm mét thì đột nhiên dừng lại, nhìn thấy yên vụ hắc tử sắc cuồn cuộn dâng lên, bỗng con ngươi của heo co rút lại, dưới chân heo cũng lùi về phía sau hai bước theo bản năng. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần giống như không nhìn thấy, khuôn mặt đầy vẻ thân thiết tươi cười chạy tới ôm lấy cổ của Đại Bạch trư, cảm động nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại Bạch, chỉ có ngươi còn ở bên cạnh ta thôi, ngươi vẫn tốt nhất. ͏ ͏ ͏ ͏
Đại Bạch trư khụt khịt cái mũi, đôi mắt trợn trắng, thối quá! Sau đó nó ghét bỏ lắc lắc cái đầu heo, kêu rầm rì. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần ôm chặt cổ heo cười hì hì: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại Bạch, giúp ta một chuyện nhé. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó hắn quay đầu chỉ vào vùng yên vụ hắc tử sắc đang cuồn cuộn bốc lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi giúp ta kéo đám người ở bên trong ra ngoài có được không? ͏ ͏ ͏ ͏
Mắt của Đại Bạch trư thoáng giật giật, lập tức lắc đầu dữ dội, cả người bắt đầu giãy dụa mạnh mẽ, kêu lên mấy tiếng éc éc éc, vẻ mặt sợ hãi. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần ôm chặt lấy Đại Bạch trư, bày ra khuôn mặt tươi cười đầy vẻ nịnh nọt bắt đầu thương lượng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại Bạch, ngươi giúp ta có được không? Sau khi trở về ta sẽ luyện đan cho ngươi ăn. ͏ ͏ ͏ ͏
Không nói câu này thì còn tốt, vừa nói ra câu này, Đại Bạch trư lập tức nổi điên lên, ra sức giãy dụa tránh thoát khỏi cái ôm dịu dàng của Bạch Hiểu Thuần, quay đầu điên cuồng chạy về phía sau như thể chạy trối chết. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần khẽ thở dài một hơi ở trong lòng, một đám đều không nghĩa khí gì cả. Hắn lại quay đầu nhìn về phía khu vực có khói đặc, đưa tay lấy ra một xấp phù triện dày từ trong ngực, Cuồng Phong phù, Cách Tuyệt phù, Nùng Hương phù, Bạo Vũ phù, vân vân. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Ở một bên khác, La Xung và Viên Phần đang xuyên qua rừng rậm mà không phát ra tiếng động, giữa hai người còn cách nhau một một đoạn. ͏ ͏ ͏ ͏
Đột nhiên Viên Phần lên tiếng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tướng quân, chúng ta không cứu những tướng sĩ cấm quân kia sao? ͏ ͏ ͏ ͏
La Xung cười lạnh: ͏ ͏ ͏ ͏
- Viên tướng quân yêu quân như con, nếu được thì đi cứu hết bọn họ ra đi, chắc chắn bọn họ sẽ đội ơn Viên tướng quân, răm rắp nghe lời. ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần cười khổ đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tướng quân, ngươi hiểu lầm ta rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hiểu lầm? ͏ ͏ ͏ ͏
Giọng điệu của La Xung vô cùng lạnh lùng, gã nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ba năm trước, lúc ngươi tiến quân đã nói với ta rằng thực lực của ngươi là Nhị giai cao phẩm, thế mà biến thành Tam giai cao phẩm từ khi nào hả? Lúc ta giao chiến với Xà vương, khi ta giao chiến với hùng yêu, còn có lúc trước ta giao chiến với tiểu quỷ kia nữa, những lúc đó ngươi đang làm cái gì hả? Ta thấy ngươi hẳn là chỉ mong sao bổn tướng quân chết đi để ngươi chiếm lấy vị trí ấy. ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần hơi đình trệ, chậm rãi lên tiếng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đợi trở về đế đô ngươi sẽ hiểu thôi. ͏ ͏ ͏ ͏
Trở về đế đô? Ánh mắt La Xung lóe lên, trong lòng vốn đang nghĩ làm thế nào để trốn tránh trách nhiệm. Lần này gã chống lại thánh mệnh tiến vào Thương Man sơn mạch để săn bắn làm tổn hại cả một đại đội cấm quân, chuyện này nhất định không thể che giấu được. Đến lúc đó dưới sự tra xét nghiêm ngặt của bệ hạ, chuyện săn bắn tế linh chắc chắn sẽ bị vạch trần, thiên uy nổi giận thì người đứng đầu nhất định sẽ bị nghiêm trị, cho dù không chết nhưng tước quan biếm tước là điều khó tránh khỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt La Xung lướt nhìn về phía Viên Phần theo bản năng, biết đâu có người có thể gánh tội thay. Thí dụ như chủ tướng và phó tướng đều dẫn đầu một đại đội săn bắn ở Kiếm Huyền sơn mạch, phó tướng không muốn đi săn nên chầm chậm lén lút mang theo đại đội rời khỏi Kiếm Huyền sơn mạch trước, tiến vào Thương Man sơn mạch săn bắn trái phép, thậm chí còn săn bắn tế linh khiến sơn dân sinh linh đồ thán, cuối cùng chọc giận cường giả ở bên trong sơn mạch, một đại đội đã bị tiêu diệt hầu như không còn ai. ͏ ͏ ͏ ͏