Dị Thế Đạo Môn

Chương 232: Thạch Hạo Chặn Đường

Chương 232: Thạch Hạo Chặn Đường
Khóe miệng La Xung vô thức lộ ra một tia cười lạnh, đại đội thứ nhất đã bị tiêu diệt rồi, đến lúc đó ai có thể làm chứng? Ta nói cái gì thì chính là cái đó! ͏ ͏ ͏ ͏
Đột nhiên Viên Phần hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tướng quân, ngươi đang cười cái gì vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
La Xung thu lại nụ cười, hắng giọng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta đang cười tốc độ của tiểu tử kia quá chậm, không đuổi kịp chúng ta rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần khẽ gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này đột nhiên trong rừng núi xẹt qua một đạo ngân quang, Viên Phần, La Xung vô thức híp mắt lại, đồng thời đâm ra một thương. Ầm, một đạo đao quang hình nguyệt nha lập tức đánh lên trên trường thương của hai người, khiến hai người đồng thời bay ngược trở lại, bay về phía sau mấy trăm mét rồi trượt đi mấy chục mét nữa mới dừng lại được. ͏ ͏ ͏ ͏
La Xung quát lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ai? ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo nhảy xuống từ trên một cái cây ở phía xa, nắm Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao ở trong tay chậm rãi đi tới, hì hì nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chính là các ngươi ức hiếp sư đệ của ta? Cũng không lợi hại lắm nhỉ. ͏ ͏ ͏ ͏
Nắm tay của Viên Phần đặt ở ngực trái, cung kính nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tại hạ Viên Phần của cấm quân Khánh quốc... ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo không khách khí trực tiếp cắt ngang lời gã: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta mặc kệ ngươi là cấm quân hay không phải cấm quân, dám ức hiếp sư đệ của ta thì chính là ức hiếp ta, ức hiếp ta chính là ức hiếp sư phụ ta, ức hiếp sư phụ ta chính là ức hiếp Tam Thanh quan, ức hiếp Tam Thanh quan chính là ức hiếp Đạo Tổ. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó hắn tức giận kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy mà các ngươi lại dám ức hiếp đến trên đầu Đạo Tổ, ta và các ngươi không chết không thôi. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong giây lát, hai người La Xung và Viên Phần đều không nói nên lời, Đạo Tổ cái gì? Tên kia nói cái gì với cái gì thế. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai người La Xung đang không hiểu chuyện gì xảy ra thì một đạo huyễn ảnh kéo dài từ phía sau lướt tới, đột nhiên dừng lại ở phía sau bọn họ, trong tầng tầng lớp lớp huyễn ảnh chồng chéo hiện ra âm thanh của Ninh Khuyết. ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết vừa cười vừa nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư huynh, ngươi đến thật là nhanh. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng hai ngươi La Xung và Viên Phần đều chùng xuống, chuyện này không dễ giải quyết rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo hơi lo lắng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu Thuần đâu rồi? Không phải hắn bị thương rồi chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết lắc đầu đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư huynh, không có chuyện gì đâu. Vừa nãy sư huynh thả ra một đan hoàn có mùi thối, khí hắc tử sắc cuồn cuộn bao phủ cả núi rừng, để sư huynh tự mình giải quyết đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Đan hoàn có mùi thối? Khóe miệng Thạch Hạo giật giật hai cái, vô thức nhìn về phía La Xung và Viên Phần, các ngươi chịu khổ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Mặt mày La Xung âm trầm: ͏ ͏ ͏ ͏
- Muốn đuổi tận giết tuyệt, các ngươi không sợ bệ hạ tức giận sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết nâng xiềng xích trong tay lên, ánh mắt lạnh lẽo: ͏ ͏ ͏ ͏
- Là các ngươi đuổi tận giết tuyệt sơn dân trước, nếu như ta bỏ qua cho các ngươi thì làm sao ăn nói với sư phụ, làm sao ăn nói được với Đạo Tổ đây? ͏ ͏ ͏ ͏
Sơn dân? Thạch Hạo thoáng sửng sốt, đột nhiên ánh mắt chăm chú nhìn về phía hai người, nói với Viên Phần: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta biết một thân khôi giáp này của ngươi, giống với binh sĩ mặc khôi giáp dám tập kích thôn của ta, bị ta giết một người, bắt một người. ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết hô lớn: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư huynh, không chỉ có Thạch thôn, bọn họ đã tập kích giết tế linh của không biết bao nhiêu thôn xóm rồi. Bây giờ khắp nơi trong sơn mạch đều vang lên tiếng kêu rên, dã thú hoành hành, huyết sắc bao phủ. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng Thạch Hạo khẽ run lên, sinh ra là một sơn dân, hắn là người hiểu rõ tầm quan trọng của tế linh đối với một thôn nhất, đặc biệt bây giờ còn là mùa đông. Sau đó, hắn nghiến răng nghiến lợi nhìn về phía hai người, phẫn nộ hét lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Các ngươi thật đáng chết! ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần cảm thấy rất hổ thẹn: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không dám làm trái quân lệnh! ͏ ͏ ͏ ͏
La Xung liếc mắt nhìn Viên Phần, hừ lạnh, bây giờ bắt đầu trốn tránh trách nhiệm? ͏ ͏ ͏ ͏
- Chết đi cho ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo phẫn nộ hét lớn một tiếng, Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao đâm thẳng tới chỗ La Xung. Con ngươi của La Xung co rút lại, tốc độ quá nhanh, gã bị khóa chặt rồi không thể tránh được nên vội vàng nhấc thương lên đâm mạnh ra. ͏ ͏ ͏ ͏
Ầm, một luồng khí lãng cuốn đi, Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao đâm thẳng vào mũi thương. ͏ ͏ ͏ ͏
La Xung rên lên một tiếng đầy đau đớn, sắc mặt đỏ bừng, gã vội truyền nguyên khí còn dư lại vào trong trường thương, nỗ lực chống đỡ. ͏ ͏ ͏ ͏
Một đạo kim quang lưu chuyển trên Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao, đầu thương kêu ầm một tiếng rồi nổ tung, toàn bộ mảnh vỡ văng ngược ra phía sau. ͏ ͏ ͏ ͏
Phụt phụt phụt, từng đóa huyết hoa nở rộ ở trên người La Xung, hai chân La Xung rời khỏi mặt đất bay ngược ra ngoài, ngã bịch xuống đất, máu thấm ra ngoài, cán thương cũng bị đánh bay, xoay tròn mấy vòng trên không trung rồi mới rơi bộp xuống mặt đất. ͏ ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất