Chương 241: Thanh Phong Chiến Trận Đầu
Minh Nguyệt nhìn Thanh Phong một cách khinh bỉ, đúng là cái thứ đồ đệ chỉ biết đầu cơ trục lợi. Không có sự thành kính đối với tín ngưỡng thì thần linh sẽ không phù hộ, hơn thế nữa bên trong Tam Thanh quan cũng chẳng có thần linh. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau một thời gian dài tụng kinh đã kết thúc, tất cả mọi người đều đứng dậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Vi Thương dẫn theo Ti tọa Tài Quyết ti và Đại chủ giáo đi ra từ trong đại điện lần thứ hai, thân ảnh khổng lồ đứng trên tháp cao sau đó cất lên một giọng nói lớn: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quang Thần vô lượng, Thiên Địa trường tồn, tất cả chúng ta đều là tín đồ của Quang Thần, được đắm mình trong thần ân! Quang Thần thương xót tất cả chúng sinh, thần uy chiếu xạ khắp đất trời. Có thể trở thành Đại Ngôn Nhân của Quang Thần đó là vinh quang của chúng ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Hơn vạn đệ tử của Thánh Đường ở bên dưới đều cùng nhau hô to lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tán dương vô lượng Quang Thần! ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Vi Thương cứ thế tiếp tục diễn thuyết thêm một canh giờ nữa, Thanh Phong ở bên dưới đã nghe đến nỗi bắt đầu buồn ngủ. Thế nhưng các đệ tử của Thánh Đường khác thì ngược lại, từng người từng người một đều đang trong thần thái dồi dào sức sống, thậm chí còn rất kích động. ͏ ͏ ͏ ͏
Bỗng chốc đám người đều tản ra hai bên, ngay lúc Thanh Phong còn đang mơ mơ màng màng và vẫn chưa đụng được hai cái, trong lúc hoảng hốt đã tỉnh táo lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Nguyệt nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Thanh Phong thì thầm: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mau đi thôi, sắp bắt đầu rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Sắp bắt đầu rồi sao? Tinh thần Thanh Phong chấn động, lập tức lấy lại sức sống sau đó theo Minh Nguyệt chạy sang bên cạnh, hơn vạn người trong viện chia tách sang hai bên, nhường ra một chỗ trống ở giữa. ͏ ͏ ͏ ͏
Phía trên, Minh Vi Thương hướng quyền trượng về phía mặt đất, tiếng đông... Đông... Vang lên khiến cho mặt đất phía dưới lập tức chuyển động, một lôi đài khổng lồ chiếm lấy không gian cao ngàn mét chậm rãi dâng lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Từ trên đỉnh tháp cao, Đại chủ giáo mới nhậm chức nhẹ nhàng bay xuống, thân ảnh khổng lồ kia tiêu tán trở lại thành hình dáng bình thường đáp xuống trên lôi đài, sau đó giọng nói già nua vang lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại bỉ lần này sẽ do ta chủ trì. ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả mọi người đều đan chéo cánh tay trên ngực cúi người xuống: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tham kiến Đại chủ giáo! ͏ ͏ ͏ ͏
Đại chủ giáo gật đầu rồi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Các thành viên đến dự thi tiến lên phía trước. ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Nguyệt vừa đẩy Thanh Phong vừa giục: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đi đi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong gật đầu sau đó bay lên trên lôi đài, cùng lúc đó còn có hơn mười đạo nhân ảnh từ trong đám người bay ra. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong đưa mắt nhìn lướt qua một lượt, tính cả bản thân nữa là có trọn vẹn mười tám người, mà mỗi một người đều có thể mơ hồ nhận ra được nguyên khí bàng bạc ba động trên người bọn họ truyền tới. Vậy mà mười tám người đó tất cả đều là Tam giai. ͏ ͏ ͏ ͏
Những người đạt tới Tam giai là đã đi vào hàng ngũ cao thủ, trong số các thế lực còn lại thậm chí còn có thể xưng là trưởng lão của một phái. Thế nhưng chỉ là một trận đại bỉ của Thánh Đường thôi mà đã xuất hiện hẳn mười tám người, điều này đã thể hiện một phần nào đó về lai lịch thâm hậu của Thánh Đường. ͏ ͏ ͏ ͏
Đại chủ giáo gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đi vào trong khu vực chờ thi đấu. ͏ ͏ ͏ ͏
- Rõ! ͏ ͏ ͏ ͏
Mười tám người cung kính đáp lễ lại, sau đó bay lên tầng hai của tháp cao. ͏ ͏ ͏ ͏
Mỗi năm đều có một trận đại bỉ cuối năm này, mặc dù không nhất thiết phải tham gia nhưng thông lệ này đã trở nên rất quen thuộc rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên tầng hai, mười tám người lặng lẽ đứng yên tại chỗ, năm hắc y Tài Quyết viên đứng cùng một chỗ lúc nào cũng cười lạnh nhìn về phía Thanh Phong. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong cũng không chút khách khí nào mà trừng mắt nhìn lại, chỉ cần không động thủ thì ai sợ ai! ͏ ͏ ͏ ͏
Những người còn lại cũng chú ý đến địch ý nồng đậm giữa hai bên, tất cả đều nhìn Thanh Phong với vẻ thương hại. ͏ ͏ ͏ ͏
Phía dưới, Đại chủ giáo đưa tay ra, mười tám quả cầu trong lòng bàn tay nhanh chóng xoay tròn tạo thành một chuỗi ảo ảnh, ngay sau đó đột nhiên hai quả cầu tròn từ trong vòng quay lao ra và lơ lửng trên không trung. ͏ ͏ ͏ ͏
Bàn tay của Đại chủ giáo vừa lật thì các quả cầu còn lại lập tức biến mất, hắn nhìn về phía hai quả cầu ở trước mặt mình vừa cười vừa nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Kết quả đã có, để ta xem thử là ai. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn đưa tay hướng gần về phía hai quả cầu một chút, quả cầu nổ tung tạo thành một màn ánh sáng, sau đó có hai cái tên hiện ra trên màn ánh sáng, đó chính là Bạch Phong và Giang Quân Dạ. ͏ ͏ ͏ ͏
Mới vừa nhìn thấy cái tên Bạch Phong này, Đại chủ giáo cũng hơi sửng sốt, nhưng sau đó bình tĩnh lại và tuyên bố: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trận đấu đầu tiên chính là Bạch Phong đấu với Giang Quân Dạ. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong cũng không hề nghĩ rằng mình sẽ là người có mặt trong trận chiến đầu tiên này, cho nên trong lòng lẩm bẩm một câu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vận khí của ta có phải là quá tốt rồi hay không? Chẳng lẽ nhất định muốn ta đại sát tứ phương hay sao? ͏ ͏ ͏ ͏