Dị Thế Đạo Môn

Chương 26: Mãng Sơn Bị Thương

Chương 26: Mãng Sơn Bị Thương
- Nói tới đạo trưởng, Thanh Phong đạo trưởng các ngươi đoán xem hắn là nam hay là nữ nhỉ? ͏ ͏ ͏ ͏
- Là nam! ͏ ͏ ͏ ͏
- Là nữ! ͏ ͏ ͏ ͏
- Chắc chắn là nam, ngực hắn phẳng như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
- Không thể nào, trên đời này sẽ có nam đẹp như vậy sao, chắc chắn là nữ, còn là nữ hài của nhà phú quý nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
Khi mấy người phụ nữ đang tán gẫu về giới tính của Thanh Phong, một tiếng kêu vui sướng của một đứa trẻ truyền tới từ cửa thôn: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mãng Sơn đội trưởng trở về rồi! Mang theo một con mồi thật lớn. ͏ ͏ ͏ ͏
Người trong thôn rối rít ùa ra, có nam có nữ, có già có trẻ, vui mừng hớn hở tụ tập ở cửa thôn. Bên ngoài núi rừng, Mãng Sơn dẫn theo một nhóm người vạm vỡ hò hét khẩu hiệu, khiêng một đầu heo rừng to lớn có thể sánh với một đầu voi. Một ông lão chống quải trượng bước tới, mặt đầy nếp nhăn cười tươi như hoa cúc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mãng Sơn, vừa ra ngoài đã thu hoạch được một đầu heo rừng lớn như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Mãng Sơn quát: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thả! ͏ ͏ ͏ ͏
Mấy người buông tay, ầm một tiếng heo rừng ngã trên đất, mặt đất rung chuyển lên. Thôn trưởng vội chống quải trượng đứng vững, cả người lắc lư mới không bị ngã. Mãng Sơn cười haha nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hôm nay vận may tốt, đi ra không xa thôn đã thấy đầu heo rừng này đang đánh với một đầu báo, cuối cùng lưỡng bại câu thương, báo trốn đi, bị chúng ta nhặt được của hời. ͏ ͏ ͏ ͏
Thôn trưởng cười ha hả: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tốt lắm! Từ sau khi bái Tam Thanh quan, vận may của thôn chúng ta tốt hơn rất nhiều, lát nữa để lại cho mấy vị đạo trưởng một phần thịt ngon. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hahaha! ͏ ͏ ͏ ͏
Thôn dân cười vang vui vẻ. Mãng Sơn cười toe toét nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Phải vậy, phải như vậy! ͏ ͏ ͏ ͏
- Haha! Thì ra con mồi của ta bị các ngươi cướp đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Một tiếng cười lạnh truyền tới từ bên ngoài. Tiếng cười của mọi người lập tức dừng lại, đều nhìn về hướng giọng nói truyền đến. Bọn người Mãng Sơn cũng xoay người nhìn qua. Chỉ thấy trong rừng xa xa, mấy người mình mặc áo da thú, tay cầm loan đao, cưỡi trên cự lang từ từ đi tới, vuốt sói yên tĩnh không tiếng động đáp trên đất, ánh mắt hung ác nhìn chòng chọc đám người Mãng Sơn. ͏ ͏ ͏ ͏
- Là sói. ͏ ͏ ͏ ͏
- Là người của Lang Vương thôn bên cạnh! ͏ ͏ ͏ ͏
- Mẹ ơi con sợ! ͏ ͏ ͏ ͏
Trong đám người vang lên từng trận tiếng la hét bồn chồn. Mãng Sơn cầm trường mâu đi về phía trước, chống trường mâu trên đất quát: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lang Nha, đây là con mồi chúng ta cực khổ săn được, sao lại thành là của ngươi? ͏ ͏ ͏ ͏
Lang Nha dẫn đầu nhếch miệng cười, vết sẹo trên mặt vặn vẹo càng thêm hung ác, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nghe nói Tế linh của các ngươi đã chết rồi? ͏ ͏ ͏ ͏
Mãng Sơn trong lòng chùng xuống, lạnh lùng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi có ý gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Loan đao trong tay Lang Nha vung lên, lạnh giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Dâng ra mười cặp hài đồng, sau đó thần phục! ͏ ͏ ͏ ͏
- Không bao giờ! ͏ ͏ ͏ ͏
Mãng Sơn giận dữ gầm lên. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy các ngươi chỉ có thể chết! ͏ ͏ ͏ ͏
Mãng Sơn siết chặt trường mâu trong tay, chiến ý phần phật trong mắt. Một người đàn ông ở cạnh hét lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lang Nha, khi trước Tế linh của chúng ta ở đây cũng không ức hiếp các ngươi? ͏ ͏ ͏ ͏
Lang Nha cười haha: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tế linh của các ngươi không phải là không ở đây sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Những người khác cưỡi sói cũng đều cười lớn. Lang Nha vẫy loan đao trong tay nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mãng Sơn, cho ngươi một cơ hội, đánh bại ta, ta sẽ tha cho các ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Mãng Sơn trầm giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Được! ͏ ͏ ͏ ͏
Thân ảnh khẽ động xông về phía Lang Nha, trường mâu trong tay cầm ở sau lưng. Trong mắt Lang Nha lóe lên tia hung ác, cự lang bên dưới cũng vọt ra. ͏ ͏ ͏ ͏
“Keng” một tiếng vang vọng, trường mâu và đoản đao chạm nhau tóe ra tia lửa trên không. ͏ ͏ ͏ ͏
“Ngao!” Cự lang há miệng cắn Mãng Sơn. Mãng Sơn lật người, một chân đạp vào giữa mặt sói, cự lang gào lên một tiếng đau đớn. ͏ ͏ ͏ ͏
- Muốn chết. ͏ ͏ ͏ ͏
Lang Nha hét lên, loan đao trong tay chém xuống eo Mãng Sơn. Mãng Sơn giơ trường mâu cản lại, trượt trên đất liên tục, xoay người lại đứng vững. Hai người không nói một lời, đồng thời lao vào nhau, trường mâu đao ảnh tung bay, tiếng sói gầm không dứt, nhất thời khó phân cao thấp. ͏ ͏ ͏ ͏
- Chết! ͏ ͏ ͏ ͏
Mãng Sơn hét lớn một tiếng, trường mâu bay múa, chặn lại hai đạo phi đao, một mâu đâm ra, phập một phát đâm xuyên cự lang thú cưỡi của Lang Nha, đồng thời một thanh phi đao đâm vào vai Mãng Sơn ngập chuôi. ͏ ͏ ͏ ͏
Thú cưỡi chết trước mặt, hai mắt Lang Nha đỏ lên, rống giận “A! !” Từ trên phóng xuống bổ xuống đầu Mãng Sơn. Mãng Sơn vội rút trường mâu đỡ đỉnh đầu, keng một tiếng, Mãng Sơn nửa quỳ phịch xuống trên núi đá. ͏ ͏ ͏ ͏
Thôn dân đều thốt lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đội trưởng! ͏ ͏ ͏ ͏
- Mãng Sơn! ͏ ͏ ͏ ͏
- Mãng Sơn thúc thúc! ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Lang Nha đá một cước trúng ngực Mãng Sơn, Mãng Sơn phun ra một ngụm máu bay ra, trượt trên đất hơn mười mét. Lang Nha nắm đoản đao sải bước đuổi theo Mãng Sơn, vừa tới gần Mãng Sơn, một đạo hắc ảnh từ dưới đất quét qua phát ra tiếng huýt sáo. Lang Nha sắc mặt khẽ biến. Tiếng xương nứt vang lên, Lang Nha đau đớn kêu lên, quỳ trên đất. ͏ ͏ ͏ ͏
Mãng Sơn trở mình đứng dậy, trường mâu nháy mắt dừng trước mặt Lang Nha, lau vết máu trên khóe miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi thua rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất