Chương 27: Tới Cửa Cầu Cứu
Lang Nha ngẩng đầu nhìn Mãng Sơn, trong ánh mắt huyết hồng đầy vẻ không cam lòng và phẫn nộ. ͏ ͏ ͏ ͏
Một đạo bạch quang xẹt qua, mắt mọi người hoa lên, Mãng Sơn máu tung tóe, cả người bay ra ngoài, nằm trên đất không rõ sống chết, máu nhuộm đỏ cả mặt đất. ͏ ͏ ͏ ͏
- Mãng Sơn! ͏ ͏ ͏ ͏
- Mãng Sơn đại thúc! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đội trưởng! ! ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Thôn dân đều kinh hoảng kêu lên. Mọi người nhìn về phía bạch quang bắn tới, chỉ thấy trong rừng có một đầu bạch lang ngạo nghễ đứng đó, xoay người mấy cái nhảy lên biến mất trong nơi rừng sâu. Lang Nha nỉ non: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tế linh! ͏ ͏ ͏ ͏
Mấy người đàn ông cưỡi sói đến cạnh Lang Nha, một người xoay người xuống, đỡ Lang Nha đứng lên, đặt hắn lên lưng lang tọa của mình. Lang Nha lạnh lùng nhìn dân làng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cho các ngươi thời gian một ngày để suy nghĩ, giờ này ngày mai không thần phục thì diệt thôn. Chúng ta đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Mấy đầu cự lang chở mấy người chạy nhanh biến mất trong rừng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Mãng Sơn! ͏ ͏ ͏ ͏
- Mãng Sơn! ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Thôn dân hoang mang như ong vỡ tổ kêu lên chạy về phía trước vây quanh Mãng Sơn, lẫn vào đó là tiếng khóc. Một người phụ nữ bổ nhào đến bên cạnh Mãng Sơn kêu khóc: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại Sơn! Ngươi tỉnh lại đi! Ngươi chết rồi chúng ta phải làm sao đây! ͏ ͏ ͏ ͏
Một đứa nhỏ mặc áo da thú cũng khóc thút thít: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cha, cha ơi! ͏ ͏ ͏ ͏
Thôn trưởng dọng mạnh quải trượng xuống đất quát lớn: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đều khóc cái gì? Nhanh đi lấy thuốc cầm máu đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lập tức có vài người đàn ông chen nhau ra khỏi đám người phóng về trong thôn, mỗi người ôm một bao thảo dược lớn chạy trở lại. Thôn trưởng hét lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đều tránh ra đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Thôn dân rối rít tản ra xa, chỉ còn lại người phụ nữ và đứa nhỏ khóc lớn bên trong. Thôn trưởng cầm thảo dược ngồi xổm ấn lên ngực Mãng Sơn, Mãng Sơn rên lên đau đớn. Người phụ nữ khóc lớn nhào về phía Mãng Sơn: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại Sơn, Đại Sơn! ͏ ͏ ͏ ͏
Bên cạnh lập tức có người kéo lấy phụ nhân không để nàng bổ nhào lên người Mãng Sơn. Người nọ đỏ cả mắt nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thôn trưởng, những thảo dược này không cứu được Mãng Sơn đại ca, bây giờ chúng ta phải làm sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Những người còn lại cũng thấp thỏm lo lắng nhìn thôn trưởng. Thôn trưởng nghiến răng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bây giờ chỉ có thể đánh cược, chúng ta mang Mãng Sơn đi Tam Thanh quan, cầu đạo trưởng hoặc là thần minh trong quan cứu Mãng Sơn một mạng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
- Rõ! ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏ ͏
Người đàn ông kéo phụ nhân đang gào khóc lập tức kêu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thạch Đầu, đi dỡ một cánh cửa tới đây. ͏ ͏ ͏ ͏
Một người hàm hậu hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Dỡ của ai? ͏ ͏ ͏ ͏
Người đàn ông nổi gân xanh, cáu tiết gắt: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quan tâm của ai, lấy gần nhất! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Người đàn ông gọi là Thạch Đầu vội vã chạy về thôn. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta đi giúp hắn! ͏ ͏ ͏ ͏
Một người khác gầy ốm cũng chạy đi. Một lúc sau, hai người đỡ một ván cửa chạy nhanh tới, đặt ván cửa xuống đất, sau đó mấy người cẩn thận đỡ Mãng Sơn lên trên ván cửa. Thôn trưởng thúc giục: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đi mau! Nhanh lên! ͏ ͏ ͏ ͏
Mấy người đàn ông khiêng Mãng Sơn chạy nhanh vào trong rừng. Người phụ nhân trước đó được người đàn ông kéo giữ ngồi bệt trên đất, nhìn về phía mọi người khiêng Mãng Sơn đi xa, khóc nức nở: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại Sơn! Đại Sơn! Đại Sơn ngươi trở về đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Đứa trẻ mặc áo da thú cũng òa lên khóc lớn: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cha! Cha! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ài! ͏ ͏ ͏ ͏
Trưởng thôn vô lực thở dài, hi vọng đạo trưởng trong Tam Thanh quan có thể cứu sống Mãng Sơn đi! Tế linh đột kích, ngày mai phải làm sao đây! ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Ăn sáng xong, Lý Bình An thảo luận thực đơn với Bạch Vân đạo trưởng ở trong hậu viện, tuy rằng Bạch Vân đạo trưởng quả thật làm cơm ngon hơn so với mình một chút, nhưng đồ ăn cũng thật ít quá, Lý Bình An đang cố gắng giải thích cho Bạch Vân đạo trưởng cái gì gọi là thịt kho tàu, cái gì gọi là lẩu, cái gì gọi là sườn xào chua ngọt, cái gì gọi là đầu cá sốt cay. ͏ ͏ ͏ ͏
Bên ngoài sân, Thanh Tuyết, Thanh Vũ đã học Nhật Nguyệt Luyện Khí Quyết đang đề khí nhảy lên leo cao leo thấp khắp nơi như hai con sóc nhỏ, tiếng cười đùa vang khắp nơi. Thanh Phong thì dựa vào trên lan can trước Tam Thanh đại điện, sửa sang lại những ngón tay như ngọc của mình, cắt tỉa móng tay, tô điểm thêm màu sắc tươi sáng cho Tam Thanh quan. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo trưởng, cứu mạng! Cứu mạng! Đạo trưởng! ͏ ͏ ͏ ͏
Bên ngoài cổng truyền tới tiếng kêu khóc, tiếp đó trong tiếng bước chân hoảng loạn, hơn chục người đàn ông vạm vỡ tràn vào. ͏ ͏ ͏ ͏
Người chạy lên đầu tiên vĩnh viễn là tiểu Thanh Vũ sức sống tràn trề, Thanh Vũ vừa chạy đến trước đám người liền A! Một tiếng sợ hãi, sợ tới lùi ra sau mấy bước, mặt nhỏ tái mét. Thanh Phong nghe tiếng kêu sợ hãi của Thanh Vũ thì nhíu mày, xoay người vượt qua lan can, thân người khẽ động trong không trung kéo theo một đạo tàn ảnh, trong chớp mắt xuất hiện trước mặt Thanh Vũ. ͏ ͏ ͏ ͏