Chương 260: Tặng Chuông Cho Thanh Phong
Hai tay Lý Bình An kết ấn ở trong huyết diễm, từng tấm phù triện bay ra từ trong hai tay, in ở trên Thái Dương hoa và ma thạch. Lực lượng của Thái Dương hoa và ma thạch từ từ bị áp chế xuống, huyết diễm lại bao trùm lên cả hai lần nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
Thân ảnh Lý Bình An chậm rãi xoay tròn ở trung tâm huyết diễm đại trận, kéo theo Thái Dương hoa và ma thạch cũng xoay tròn theo, lực lượng của ánh sáng và bóng tối đan xen, trong lúc xoay chuyển từ từ biến thành một Thái Cực Đồ, từng tấm phù triện từ trong hai tay của Lý Bình An cũng bay ra và hòa vào trong Thái Cực Đồ. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Không biết đã qua bao nhiêu ngày, Thái Dương hoa và ma thạch đều tiêu tan không còn nhìn thấy nữa. Lý Bình An không ngừng quay xung quanh điểm giao thoa giữa bóng tối và ánh sáng, nguyên thần chìm sâu ở trong Thượng Thanh pháp tướng. Trong sự hốt hoảng dường như hắn đang đi đến một mảnh không gian hỗn độn, đưa mắt nhìn bốn phía nhưng chẳng có cái gì cả, chỉ thấy một mảnh hỗn độn. ͏ ͏ ͏ ͏
Đột nhiên mảnh hỗn độn bạo động, một đạo quang mang và một đạo hắc ám xuất hiện, hóa thành hai đầu cự long đang truy đuổi ở bên trong mảnh hỗn độn này. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An ngẩng đầu nhìn cự long, vô thức bật thốt: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tan. ͏ ͏ ͏ ͏
- Grào. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai đầu cự long hắc bạch sắc gầm lên, đầu đuôi tương liên hóa thành một tấm Thái Cực Đồ thật lớn rồi rơi xuống dưới chân Lý Bình An, hỗn độn hải đang yên lặng quay xung quanh Thái Cực cũng xoay tròn theo, tạo thành một vòng xoáy cực lớn. ͏ ͏ ͏ ͏
Bên ngoài, khí tức của Lý Bình An không ngừng tăng cao, leo lên đến điểm nhất định thì đột nhiên thân thể hắn hơi chấn động, trong cơ thể vang lên một trận nổ, khí tức theo đó cũng thoát ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Bỗng nhiên Lý Bình An phục hồi lại tinh thần, thân ảnh đang xoay tròn bất ngờ dừng lại, vết máu trên mặt đất đã biến mất, huyết diễm cũng đã tiêu tan. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An lắc đầu lẩm bẩm: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chóng mặt quá! Vừa rồi đã xuất hiện ảo ảnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, ánh mắt nhìn Thái Cực Đồ trôi nổi ở trước mặt, hắn mừng rỡ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thành công rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Duỗi tay ra, Thái Cực Đồ hóa thành một đám phù triện bay tới lòng bàn tay, hòa vào trong da thịt biến thành một nốt ruồi đen. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An khẽ nhảy dựng lên, dưới chân lập tức lảo đảo một cái, đặt mông ngồi xuống đất, sờ cái đầu đang mơ màng cảm thán: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đau đầu quá, chân cũng tê quá. ͏ ͏ ͏ ͏
Bây giờ Lý Bình An vẫn còn chưa phát hiện ra kim đan ở vùng đan điền đã lớn hơn rất nhiều, tỏa ra kim quang lấp lánh, bên trên còn có thêm hai đường hoa văn không nổi bật, khí hải hỗn độn trong kim đan đang thai nghén hai viên một đen một trắng. ͏ ͏ ͏ ͏
Nghỉ ngơi một lát, Lý Bình An mới từ trong trạng thái choáng váng ngất ngây trở lại bình thường. Hắn cầm Thanh Tâm phất trần gõ cho mình hai cái thật mạnh, cảm thấy giống như dội hai chậu nước đá xuống đầu, tinh thần lập tức tốt hơn rất nhiều, lúc này mới đứng dậy đi ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An vừa mới bước ra khỏi phòng đã nghe được một tiếng kêu kinh ngạc: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ xuất quan rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhìn kỹ một lượt, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Là Tiểu Thuần à! Sao ngươi lại ở chỗ này? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần nhếch miệng cười ngây ngô: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta đang đợi sư phụ xuất quan đấy! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An vui vẻ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi có lòng rồi, vi sư thương ngươi nhất trong số những đệ tử này đó. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần hết sức cảm động: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, ngươi thật là tốt. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó lại vội vàng tiến lên nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, ngài vào đại điện trước đi, đệ tử chuẩn bị cơm tối cho ngài. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An vô thức hít cái mũi, mùi khói lửa thật nặng, là ai đang nấu cơm nhỉ? Hắn tùy tiện hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta đã bế quan bao lâu rồi? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần thuận miệng trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không lâu, cũng mới có năm ngày mà thôi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhìn viện tử vắng ngắt, nghi hoặc hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Những người khác đâu rồi? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần thành thật trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thanh Phong và Minh Nguyệt trở về rồi, nói là phải tham gia niên yến của Khánh Đế, sau đó còn phải đi Thánh Sơn tham dự niên tế. ͏ ͏ ͏ ͏
Nói đến đây, hắn không nhịn được ai oán: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, Thanh Phong đã chuyển chiếc chuông lớn của nhà chúng ta đi rồi, hắn còn nói là người tặng hắn, còn muốn ta giúp hắn huyết tế. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không sai, là vi sư tặng chiếc chuông kia cho hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần thì thầm: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, Thanh Phong mới là thân đồ đệ của ngươi đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An quay đầu nhìn Bạch Hiểu Thuần với vẻ mặt bất thiện: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi đang lẩm bẩm cái gì đấy? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần lắc đầu đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không có gì? Không lẩm bẩm cái gì ạ. ͏ ͏ ͏ ͏