Chương 261: Lửa Lớn Tàn Phá Bừa Bãi
Lý Bình An bước vào đại sảnh, tuỳ ý hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đám người Thanh Tuyết đâu rồi? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần lập tức trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hai vị sư tỷ mang theo sư huynh và sư đệ đi dập lửa rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Mai Oan nói theo: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vốn dĩ ta cũng muốn đi cùng nhưng bọn họ nói ta chỉ có thể ném đan dược lung tung nên bảo ta không được đi. Ném đan dược thì làm sao? Đan được cũng có thể dập tắt lửa mà! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An vừa bước vào đại sảnh liền khựng lại, ngưng trọng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Dập lửa? Dập lửa gì? ͏ ͏ ͏ ͏
- Cháy ở Thương Man sơn mạch. Sư phụ, ngươi không cần lo lắng, ta đã quen với chuyện này rồi. Mỗi năm Thương Man sơn mạch đều cháy khoảng mười mấy lần, sau đó sẽ được tinh quái dập tắt. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần an ủi Lý Bình An. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An hỏi thẳng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Dưới tình huống tuyết rơi bao phủ cả sơn mạch mà lại có cháy, ngươi gặp qua bao giờ chưa? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần sửng sốt. Đúng là hắn chưa thấy cảnh tuyết rơi mà còn xảy ra cháy bao giờ. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An xoay người bước ra khỏi đại sảnh, mỗi bước đi đều thuận theo tâm, dưới chân hắn xuất hiện một tấm Thái Cực Đồ nhỏ, m Dương lưu chuyển, bay thẳng lên không trung cao vời vợi. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng Lý Bình An cũng cảm thấy hơi kinh ngạc, trước đó đều là ngự phong, sao bây giờ lại đột nhiên xuất hiện Thái Cực Đồ. Cho dù cảm thấy kinh ngạc nhưng hiện tại hắn cũng không rảnh để nghiên cứu nguyên nhân nữa, cả người nghiêm nghị nhìn về phía chân trời. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần cũng ngự kiếm theo sau, dừng lại ở bên cạnh Lý Bình An. Cả hai người đều nhìn về hướng Tây ở xa xa, chỉ thấy thanh quang bốc lên đang nối liền lại thành một mảnh, mùi pháo hoa nồng nặc lan toả trong gió. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần nói thầm: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hỏa diễm thanh sắc? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nói rồi nhanh chóng cưỡi Thái Cực Đồ bay thẳng đến nơi mà khắp bầu trời đang tràn đầy hỏa diễm thanh sắc kia. ͏ ͏ ͏ ͏
Nói Thương Man sơn mạch lớn thì đúng là rất lớn, các dãy núi liên miên dài mấy vạn dặm, cả đời này có rất nhiều người khó có thể vượt qua. Vậy mà bây giờ một khu vực rộng lớn như vậy đã hoàn toàn bị đảo loạn bởi một đám cháy, yêu ma quỷ quái ở bên trong sơn mạch đều tập trung ở phía trước Thanh Hỏa. ͏ ͏ ͏ ͏
Tám đầu Hắc Xà cực lớn bay lượn qua lại trong trong không trung giống như Giao Long, há mồm phun những cột nước thật lớn về phía hỏa diễm thanh sắc. ͏ ͏ ͏ ͏
Một đầu Hôi Hùng to cỡ ngọn núi nhỏ đang nhấc lên từng đỉnh núi ném về phía hỏa diễm thanh sắc, hàng loạt những tiếng ầm ầm không ngừng vang lên, rung chuyển đất trời. ͏ ͏ ͏ ͏
Một đầu Kim Điêu cực đại bay quanh quẩn trên không, vừa mở miệng là những tiếng kêu “hạc hạc” bén nhọn. Ngoài ra còn có cả Cương Thi toàn thân nhăn nheo, khô héo và cả Quỷ Vương giống như sương mù, cùng với các cường giả nhân loại. ͏ ͏ ͏ ͏
Người Thanh Vũ đầy bụi đất đứng trên đỉnh núi, trong lòng nàng ôm một chú nai con bị bỏng nghiêm trọng. Nai con ngẩng đầu nhìn về phía Thanh Vũ, đau đớn kêu “ô ô”. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ lau đi tàn tro dính ở trên mặt, trong tay nàng xuất hiện một tấm phù triện. Nàng niệm: ͏ ͏ ͏ ͏
- Xuân Phong Hóa Vũ, sắc! ͏ ͏ ͏ ͏
Một đạo kim quang bao phủ trên người nai con. Nai con nhắm mắt lại lộ ra vẻ hưởng thụ, với tốc độ bằng mắt thường có thể thấy thương thế trên người nhanh chóng khỏi hẳn. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ ôm nai con bay xuống mặt đất, thả nai con xuống và chỉ về hướng Tam Thanh quan: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chạy mau, chạy về phía bên kia. ͏ ͏ ͏ ͏
Nai con chạy vài bước về phía mà Thanh Vũ đã chỉ, rồi lại dừng lại, quay người nghiêng đầu nhìn Thanh Vũ mà kêu ô ô hai tiếng. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mau chạy đi! Ta còn có việc phải làm. ͏ ͏ ͏ ͏
Nai con chăm chú nhìn Thanh Vũ mấy lần rồi mới chạy nhanh về hướng Tam Thanh quan. ͏ ͏ ͏ ͏
Thân ảnh Ninh Khuyết như quỷ mị bay vút lên phía trên hỏa diễm thanh sắc, thân ảnh xẹt qua chỗ nào, trên cây trên mặt đất ở chỗ đó đều ngưng kết một tầng hàn băng rất dày. ͏ ͏ ͏ ͏
Ở phía xa, hai mắt Quỷ Vương lấp lánh quang mang hồng sắc nhìn chằm chằm vào Ninh Khuyết, quỷ trảo như ẩn như hiện trong hắc vụ. ͏ ͏ ͏ ͏
- Khụ khụ khụ. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo phi kiếm kém chất lượng xông ra từ bên trong hỏa diễm thanh sắc, đạo bào trên người hắn lóe lên linh quang ảm đạm, đáp xuống bên cạnh Thanh Vũ phát ra một tiếng bịch, vừa thở vừa nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ở phía sau ngọn lửa không có ai thao túng. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Tuyết trôi nổi trên không trung, hét lớn: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thanh Vũ tới giúp ta, ta không có phù triện. ͏ ͏ ͏ ͏
- Được. ͏ ͏ ͏ ͏
Pháp kiếm bay ra từ trong vỏ kiếm, ở trên không trung biến lớn trong nháy mắt và đáp xuống dưới chân Thanh Vũ. Thanh Vũ phi kiếm bay vọt đến bên người Thanh Tuyết. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai người đồng thời duỗi bàn tay bẩn thỉu đánh ra một chỉ, từ trên ngón tay phóng ra quang mang bạch sắc huy động cực nhanh trong không trung hình thành hai phù triện hoàn toàn khác nhau. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ hô lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Dẫn Lôi Tụ Vân, sắc! ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Tuyết hô: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hô Phong Hoán Vũ, sắc! ͏ ͏ ͏ ͏