Chương 263: Long hổ
Thiết tử hóa hình từ Hôi Hùng ném đỉnh núi nhỏ về phía ngọn lửa, một tiếng uỳnh vang lên, rung chuyển đất trời. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Ở bên kia, sau khi đám người Lý Bình An trở lại đạo quán liền đáp xuống phía trước Tam Thanh quan. ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết không nhịn nổi nữa bèn hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, người tính dập lửa như thế nào. Chúng ta đã thử qua nhiều cách, nước, băng đều không có tác dụng. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Tuyết, Thanh Vũ, Thạch Hạo cũng ngẩng đầu nhìn Lý Bình An, trên mặt mỗi người đều giống như mèo hoa nhỏ. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhắc nhở: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trước tiên các ngươi cứ đi rửa mặt đã, việc dập lửa cũng không cần xen vào nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
Mấy đệ tử đồng thanh đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An bước nhanh về phía hậu viện, mở cửa phòng, lấy ra một tờ giấy bằng da thú từ bên trong tủ ở đầu giường, độc thoại: ͏ ͏ ͏ ͏
- Long Hổ Trấn Chỉ, lần này phải dựa vào ngươi rồi, hy vọng có thể đúng như hệ thống đã từng nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An trải Long Hổ Trấn Chỉ lên bàn, cầm bút lông chậm rãi viết lên trên mặt giấy: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại hỏa khắp núi, sinh linh ai thán, trời cao có đức hiếu sinh, dụ lệnh: Hoả hoạn tiêu trừ. ͏ ͏ ͏ ͏
Pháp lực theo thể chữ dũng mãnh tiến vào bên trong Long Hổ Trấn Chỉ. Khi chữ cuối cùng viết xuống, pháp lực giống như đại khai hồng thuỷ trút xuống Long Hổ Trấn Chỉ, hình thành trên đó một ấn văn Long Hổ. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi pháp lực ngừng trút ra, sắc mặt Lý Bình An đã trở nên trắng bệch, chân mềm nhũn, thân thể xiêu vẹo ngã rầm xuống bàn, đến mức cái bàn còn hơi lắc lư. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An vội vàng chống tay lên bàn để chống đỡ cơ thể, ngồi ở trên ghế cười khổ: ͏ ͏ ͏ ͏
- Khinh thường rồi, không ngờ lại hao phí nhiều pháp lực như vậy, thiếu chút nữa bị rút cạn, sớm biết thế đã không viết nhiều lời ở phía trước như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt Lý Bình An nhìn về phía mặt bàn, Long Hổ Trấn Chỉ nâu xám phát ra thanh quang lưu chuyển, từng chữ từng chữ lấp lánh giống như phỉ thuý ngọc thạch. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhìn Long Hổ Trấn Chỉ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Long Hổ tuyên lệnh! ͏ ͏ ͏ ͏
- Gầm! ͏ ͏ ͏ ͏
- Gào! ͏ ͏ ͏ ͏
Một Long một Hổ bay ra từ Trấn Chỉ, lượn một vòng xung quanh phòng, thanh quang chậm rãi lan tràn, hai đầu Long Hổ bảo vệ hai bên của Trấn Chỉ, giống như ảo ảnh mà bay xuyên qua mái nhà hướng thẳng lên trời. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai tiếng Hổ gầm Long ngâm lập tức kinh động đến toàn bộ Tam Thanh quan, đám người Thanh Tuyết, Thanh Vũ, Thạch hạo, Ninh Khuyết và Bạch Hiểu Thuần đều vội vàng chạy tới hậu viện, khiếp sợ nhìn một Long một Hổ bảo vệ chặt chẽ Long Hổ Trấn Chỉ bay ra. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ hưng phấn kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Là sư phụ, ta biết chắc chắn sư phụ sẽ ra tay mà. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Tuyết cũng vui vẻ gật đầu, trong mắt lóe lên tia hưng phấn. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư đệ, đây là loại phương pháp gì, nhìn có vẻ rất lợi hại. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần vuốt cằm lầm bẩm: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta thấy chắc là một loại pháp bảo giống như Trấn Hồn chung vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta cho rằng đây là một loại pháp thuật. ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt Thạch Hạo lóe lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhìn có vẻ uy lực rất mạnh mẽ, có muốn học hay không? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần và Ninh Khuyết lập tức gật đầu, không chỉ mạnh mà còn rất đẹp nữa! ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo gõ gõ nhịp nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cứ quyết định vậy đi, chờ sư phụ ra ngoài liền bảo sư phụ dạy chúng ta cái này. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Phía trước biển lửa, nhiệt khí bốc lên ùn ùn, dường như thân hình đám người Phong Thiên Dưỡng đều có chút vặn vẹo. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ầm. ͏ ͏ ͏ ͏
Một khối đã rơi vào trong biển lửa, thiết tử Hôi Hùng to lớn thở dốc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Phong Thiên Dưỡng, tên Quán chủ gì đó kia có phải chạy rồi hay không, sao vẫn còn chưa tới? ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người đều nhìn về phía Phong Thiên Dưỡng. ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng liếc mắt khinh thường nhìn hắn ta: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta tin tưởng Quán chủ, nếu như nói hiện tại có ai có thể dập tắt biển lửa cuồn cuộn này thì người đó nhất định là Quán chủ. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên người Quỷ Vương tỏa ra hắc vụ, khàn giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sao hắn còn chưa tới? Nếu như thật sự không dập được lửa thì chúng ta cũng nên sớm tính toán một chút. ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt của những người còn lại lóe lên, Hải Diễm này chẳng có uy hiếp gì đến bọn họ, bọn họ cũng có thể rời đi bất cứ lúc nào, chẳng qua địa bàn hoạt động mấy năm này đều sắp hoang phế rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Gầm. ͏ ͏ ͏ ͏
- Gào. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Hai tiếng gầm trong trẻo truyền đến từ đằng xa, đám người Phong Thiên Dưỡng sôi nổi ngẩng đầu lên nhìn, thân ảnh khổng lồ của một Long một Hồ dần dần hiện rõ. ͏ ͏ ͏ ͏
Tầm mắt Quỷ Vương nhìn vào thân ảnh Thần Long, hắc vụ trên người lập tức xao động, khiếp sợ kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây là Long Hồn! ͏ ͏ ͏ ͏
Những người khác cũng bắt đầu lo lắng bất an, Long Hồn? Long tộc là Thánh tộc của Vô Tận Hải, thành viên thưa thớt, mỗi đầu Long đều có thực lực mạnh mẽ, mọi người chỉ nghe qua về Long tộc nhưng chưa từng gặp, nhiều nhất cũng chỉ thấy qua Giao Long mà thôi, nhưng Giao Long không thể so sánh được với Chân Long. ͏ ͏ ͏ ͏