Chương 264: Long Hổ Tuyên Lệnh
Tám đầu Đại Hắc Xà đang dập lửa trên trời hốt hoảng vội vàng hạ xuống, nằm rạp trên mặt đất không ngừng lắc lắc thân thể run lẩy bẩy. ͏ ͏ ͏ ͏
Long Hổ bay một vòng trên đỉnh đầu mọi người, lúc này đám người còn đang chìm trong kinh hãi mới chú ý đến một trang giấy phát ra ánh sáng màu xanh trôi nỗi giữa hai cự thú. ͏ ͏ ͏ ͏
Một đạo âm thanh hùng hồn truyền ra: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại hỏa thiêu đốt núi non, sinh linh ai thán, trời cao có đức hiếu sinh, Quán chủ Tam Thanh quan có lệnh: Hỏa hoạn tiêu trừ! ͏ ͏ ͏ ͏
- Gầm. ͏ ͏ ͏ ͏
- Gào. ͏ ͏ ͏ ͏
Long Hổ rít gào lên một tiếng, bảo vệ hai bên Trấn Chỉ bay vào biển lửa. ͏ ͏ ͏ ͏
Dụ lệnh vang vọng toàn bộ Thương Man sơn mạch, tất cả linh thú cùng nhân loại đều ngẩng đầu nhìn lên trời theo bản năng, từ sâu trong lòng cảm nhận được một luồng khí thế không thể không tuân theo giáng xuống toàn bộ sơn mạch. ͏ ͏ ͏ ͏
Trước biển lửa một lão giả hóa hình từ Kim Điêu, sắc mặt đột biến, nhanh chóng hạ xuống từ trên trời. ͏ ͏ ͏ ͏
Quỷ Vương sợ đến mức hét lên một tiếng, hòa thành một luồng khói đen chui xuống đất. ͏ ͏ ͏ ͏
Cương Thi cũng lao vào một sơn động cạnh đó trốn đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiết tử Hôi Hùng, đám người Phong Thiên Dưỡng ai ai cũng mang vẻ mặt kinh hoàng nhìn người đang hạ xuống từ trên trời, cung kính cúi đầu đứng yên trên mặt đất không dám nhiều lời, càng là người có thực lực mạnh thì càng cảm thấy luồng khí thế khủng bố này, giống như bầu trời cao cao tại thượng! ͏ ͏ ͏ ͏
Dường như biển lửa mấy vạn dặm sống dậy trong phút chốc, từng mảng lửa lớn tách rời khỏi rừng cây bên dưới bay thẳng lên trời, nhất thời giữa trời đất phủ đầy những đốm lửa xanh, cực kỳ chói lọi. ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ trong nháy mắt biển lửa phía dưới biến mất không thấy bóng dáng, đến cả làn khói xanh cũng chẳng còn, chỉ có nền đất nóng rực chứng minh vừa rồi nơi này đã xảy ra một trận đại hỏa. ͏ ͏ ͏ ͏
Biển lửa ngập trời tạo thành một quả cầu khổng lồ trên không trung, Long Hổ lượn lờ vây quanh cầu lửa, sau vài vòng bay lượn thì cầu lửa liền biến mất, một ngọn lửa rực rỡ màu ngọc bích nhảy nhót trên bầu trời. ͏ ͏ ͏ ͏
Phía dưới, Phong Thiên Dưỡng vô thức thốt lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hỏa chủng! ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người còn lại đều lộ ra vẻ ao ước, ánh mắt ẩn ẩn hàm chứa khát vọng nhưng không một ai dám làm càn. ͏ ͏ ͏ ͏
- Gầm. ͏ ͏ ͏ ͏
- Gào. ͏ ͏ ͏ ͏
Long Hổ rít gào một tiếng, bảo vệ hỏa chủng cùng với trang giấy phát ra thanh quang bay về hướng Tam Thanh quan, khí thế khổng lồ bao trùm toàn bộ sơn mạch cũng dần dần biến mất. ͏ ͏ ͏ ͏
Mãi cho đến khi không còn nhìn thấy bóng dáng Long Hổ nữa đám người Phong Thiên Dưỡng mới chậm rãi đứng thẳng người, nhìn vùng đất khô cằn kéo dài liên miên không biết bao nhiêu dặm kia, trong lòng từng người đều thở phào nhẹ nhõm, rốt cuộc cũng dập tắt lửa, bị đốt trụi rồi cũng không sao, qua vài năm sẽ khôi phục lại hình dáng ban đầu thôi, còn có thể càng thêm thịnh vượng, đối với đám người bọn họ mà nói, mấy năm thời gian thật sự không đáng nhắc tới. ͏ ͏ ͏ ͏
Lão giả Kim Điêu lau mồ hôi lạnh trên trán, sợ hãi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vừa rồi chính là bản lĩnh của Quán chủ? ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng bình thản: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu không phải thì ngươi cho rằng là ai? ͏ ͏ ͏ ͏
Thiết tử Hôi Hùng trầm giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đáng sợ, thật sự đáng sợ, vừa rồi ta cảm nhận được một luồng khí thế khổng lồ, không thể chống đối, không thể làm trái, giống như ý trời vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Những người khác cũng sôi nổi gật đầu, tất cả đều mang dáng vẻ còn chưa hết sợ hãi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lão giả Kim Điêu như khóc như cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, từ trước tới nay Quán chủ ra tay đều có động tĩnh lớn như vậy sao? Khiến cho ta cảm thấy giống như đang dùng một chiêu thức có uy lực cực mạnh để đánh một con muỗi vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người liếc mắt nhìn nhau cũng đều có cảm giác này, vừa rồi khi luồng khí thế kia phủ xuống thì việc phá hủy toàn bộ Thương Man sơn mạch cũng không phải việc gì khó, cuối cùng chỉ dập tắt một đám lửa rồi rời đi, quả thực có chút... Có chút quá mức tùy hứng. ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dượng liếc mắt xem thường: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi cảm thấy Quán chủ ra tay kinh thiên động địa, chấn động lòng người, nhưng với Quán chủ cũng chỉ là viết vài chữ mà thôi, trùng xà sao có thể hiểu được tầm mắt của Chân Long. ͏ ͏ ͏ ͏
Lão giả Kim Điêu không có gì để nói, ngươi lợi hại, ngươi nói cái gì cũng đúng hết. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong mắt Phong Thiên Dưỡng lóe lên một tia sáng lạnh: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bây giờ đã đến lúc báo thù rồi, phóng hỏa đốt Thương Man sơn mạch, chuyện này tuyệt đối không bỏ qua. ͏ ͏ ͏ ͏
Sắc mặt những người khác cũng thay đổi, đáy mắt lộ ra vẻ hung ác. ͏ ͏ ͏ ͏
Một luồng khói đen chui lên từ mặt đất, ngưng tụ thành Quỷ Vương, trầm trầm nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tính thêm ta nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ầm. ͏ ͏ ͏ ͏
Cương Thi nhảy ra từ trong sơn động, bay xuống trước mặt mọi người, hai cái răng nanh nhô ra từ trong miệng, đáy mắt lóe lên quang mang khát máu. ͏ ͏ ͏ ͏