Dị Thế Đạo Môn

Chương 271: Đưa Ra Ngoài

Chương 271: Đưa Ra Ngoài
Những người được điểm tên đứng ra nên có chút đắc ý. ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả những người không được kêu tên đều có chút thấp thỏm nhìn Bạch Vân, không phải là bị sư phụ đuổi ra khỏi cửa đấy chứ? Nhất thời đứng ngồi không yên. ͏ ͏ ͏ ͏
- Các ngươi đều có thể rời đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Mười đệ tử đều sửng sốt, sợ hãi nhìn Bạch Vân. ͏ ͏ ͏ ͏
Một đạo sĩ vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, đây chính là nhà của chúng ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Bên cạnh một nữ đạo sĩ kinh hoảng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, chúng ta đã làm gì sai sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, ngài để chúng ta đi đâu? ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân khoát khoát tay nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vi sư cũng không phải muốn đuổi các ngươi đi, mà là muốn giao cho các ngươi một nhiệm vụ, bên cạnh An Khánh thành có ba tòa thành trì, tên là Hắc Thạch Thành, Thanh Mộc Thành, An Phong Thành. ͏ ͏ ͏ ͏
Mười người các ngươi chia làm ba đội, đi tới ba thành trì này thành lập đạo quan, bồi dưỡng đệ tử. ͏ ͏ ͏ ͏
Mười đệ tử kinh hoảng lập tức yên tâm, trong mắt mang theo hưng phấn nồng đậm, chúng ta coi như là vì Đạo môn mà mở rộng lãnh địa đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Mười người đồng loạt cung kính bái lạy nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tuy Đạo Minh, Đạo Kỳ, Đạo Giai không có chuyển tu Đạo môn công pháp của ta, nhưng cũng đều có tu vi nhị giai, các ngươi phân ra gia nhập ba đội ngũ đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Tề Bán Nguyệt, Tề Nhất Nguyệt, Quan Giai Ngọc đồng loạt đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng, sư phụ! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tự mình họp thành đội, sớm ngày xuất phát. ͏ ͏ ͏ ͏
Mười người hào hứng trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Trong Tam Thanh quan, Bạch Vân đứng trước mặt Lý Bình An. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hiện tại phái đệ tử đi ra ngoài, có phải là quá sớm hay không? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân cung kính nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, Thánh Đường trong ba thành trì này cũng không cường đại, bọn họ hẳn là ứng phó được. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An hỏi ngược lại: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngộ nhỡ xảy ra chuyện, tất cả họ đều chết thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Sắc mặt Bạch Vân bình thản nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bọn họ lựa chọn bước vào giới tu luyện, nên có giác ngộ thật tốt, giới tu luyện vốn là một thế giới cá lớn nuốt cá bé. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An gật đầu cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ý ngươi là ta thiếu quyết đoán? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đó là Quán chủ có lòng từ bi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An mỉm cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hôm nay ngươi đến đây chỉ để nói với ta về những chuyện này sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân cười trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đương nhiên là không phải rồi, đệ tử tới đây để chúc tết Quán chủ mà. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đứng lên bật cười ha ha: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy thì tốt, ngươi đến đây rồi coi như người của Tam Thanh quan chúng ta đã tề tựu đông đủ. Đợi lát nữa chúng ta sẽ cùng nhau ăn một bữa cơm đoàn viên. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng Bạch Vân trở nên ấm áp, hắn gật đầu cười tiếp lời: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! Vậy cứ để đệ tử hạ trù cho. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Thời gian cứ thế chậm rãi trôi qua, đông đi xuân đến, xuân qua hè sang. Sau khoảng thời gian vài tháng qua đi, khu vực Thương Man sơn mạch đã từng bị ngọn lửa thiêu đốt lại sinh sôi nảy nở, bùng lên sức sống tươi mới một lần nữa. Cây cỏ chồi non mọc lên khắp nơi đã hấp dẫn một lượng lớn động vật ăn cỏ đến thăm. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong mấy tháng nay Lý Bình An cũng đã dần dần nắm giữ hoàn toàn Lưỡng Nghi đại trận, cùng với đó là sự cảm ngộ sâu sắc hơn đối với Thiên Địa m Dương, đạo văn khắc trên kim đan cũng càng thêm huyền ảo, pháp lực trong cơ thể cũng phát sinh ra sự biến chất về bản chất bao gồm một tia đạo vận, cũng chính là m Dương pháp tắc chi lực, thế nhưng thực lực cụ thể như thế nào thì lại không được rõ ràng. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi Thành chủ mới của An Khánh thành là Thường Dương nhậm chức cũng không có bất kỳ hành động gì, cứ như thể từ trước đến giờ chưa từng thay đổi Thành chủ vậy. Sự lo âu của bách tính của An Khánh thành cũng đã chậm rãi thả lỏng, tiếp tục an cư lạc nghiệp. ͏ ͏ ͏ ͏
Hôm nay, bên trong một gian phòng trong Thành chủ phủ có một gã trung niên gầy gò đang nghiêm túc lật xem một tập tư liệu. Sau khi xem một hồi lâu, gã buông tư liệu xuống hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây chính là toàn bộ các tư liệu của đạo quán rồi sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Một đạo âm thanh truyền ra từ trong bóng tối bên cạnh: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng ạ! ͏ ͏ ͏ ͏
Thường Dương dùng ngón tay gõ bốp bốp bốp lên mặt bàn: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bạch Mãnh, tiền Đại chủ giáo của Thánh Đường và Quán chủ của Tam Thanh quan đều không phải là người dễ đối phó đâu! ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn trầm ngâm một lúc rồi nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Giúp ta liên hệ với Tài Quyết ti của Thánh Đường. ͏ ͏ ͏ ͏
Người trong bóng tối trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thánh Đường đã miễn xá cho Bạch Mãnh rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Thường Dương vừa cười vừa nói một cách đầy tự tin: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng là Thánh Đường đã miễn xá cho Bạch Mãnh rồi, tuy nhiên Tài Quyết ti sẽ không bỏ qua cho hắn đâu. ͏ ͏ ͏ ͏
Cốc cốc cốc... Có tiếng đập cửa từ bên ngoài kịch liệt truyền đến. ͏ ͏ ͏ ͏
Thường Dương nhíu mày một chút rồi ngẩng đầu lên nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vào đi! ͏ ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất