Chương 277: Phát Binh Tới Mộc Hàn Thành
Bạch Vân cung kính chắp tay thi lễ: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Những đệ tử còn lại cũng cung kính đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Vẹt hoảng sợ kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cứu mạng chim a! Có người muốn giết chim, nhanh đến cứu mạng chim! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An búng ngón tay lên đầu con vẹt, giáo huấn: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đừng nói nhảm nữa, chỉ đường nhanh lên, hướng nào? ͏ ͏ ͏ ͏
Con vẹt lập tức im miệng không kêu la nữa, đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hướng Tây Nam! ͏ ͏ ͏ ͏
m Dương lưu chuyển, trong nháy mắt Lý Bình An đã đi xa, biến mất trong tầng mây hướng Tây Nam. ͏ ͏ ͏ ͏
Bên dưới đạo quán, Bạch Vân nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Các vị sư huynh sư tỷ, chúng ta cũng lên đường thôi! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần lập tức kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đợi một chút! Ta muốn mang theo lò luyện đan, đến lúc đó có thể sẽ cần ta luyện đan. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Tuyết, Thanh Vũ cũng kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chúng ta cũng phải đem theo giấy và phù bút. ͏ ͏ ͏ ͏
Những người phía dưới bỗng nhiên trở nên bận rộn. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Về đêm, bầu trời đầy sao, nhưng những người dân ở bốn thành phía Tây Nam lại không có tâm trạng để chiêm ngưỡng vẻ đẹp này, tiếng khóc than vang vọng khắp cả thành. ͏ ͏ ͏ ͏
Hồng công công ngồi trên đỉnh cung điện, ôm bầu rượu ngắm trăng. ͏ ͏ ͏ ͏
Có tiếng bước chân từ bên ngoài vọng đến, Hồng công công cúi đầu xuống nhìn thì thấy Viên Phần dẫn theo một tiểu thái giám bước vào. ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần nắm chặt tay rồi đặt lên ngực trái, khom lưng cung kính nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hồng công công, có mật thư của hoàng thượng truyền đến. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu thái giám ngẩng đầu nhìn Hồng công công, cúi người cung kính nịnh hót: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu Đặng Tử thỉnh an công công. ͏ ͏ ͏ ͏
Mặt Hồng công công lạnh lùng mở miệng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nói! ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu Đặng Tử cung kính nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hoàng Thượng truyền chỉ, tiêu diệt toàn thành, một người cũng không được bỏ sót. ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần ở bên cạnh nghe thấy, kinh ngạc quay đầu nhìn chằm chằm vào Tiểu Đặng Tử, có tận bốn thành, mấy chục vạn mạng người đấy! ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu Đặng Tử lấy ra một tiểu đăng, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Gia gia, cái này là do hoàng thượng dặn ta mang đến cho ngài. ͏ ͏ ͏ ͏
Hồng công công phất tay, tiểu đăng trong tay Tiểu Đặng Tử đã nằm gọn trong tay hắn ta, Hồng công công xoa xoa cạnh tiểu đăng rồi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tạp gia hiểu rồi, ngươi trở về tâu với hoàng thượng, tạp gia sẽ dọn dẹp sạch sẽ Đại Khánh. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu Đặng Tử cúi đầu cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! Vâng! Tiểu nhân nhất định sẽ chuyển lời đến hoàng thượng. ͏ ͏ ͏ ͏
Hồng công công xua tay nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đi đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu Đặng Tử cung kính lùi bước, còn Viên Phần do dự một hồi rồi mới đi ra ngoài theo tiểu thái giám. ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần bước ra ngoài cung điện, huýt một tiếng sáo, một đầu hắc mã lộc cộc chạy đến, vẫy vẫy đuôi đứng trước mặt Viên Phần. ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần leo lên lưng hắc mã, phất roi, hắc mã lập tức chạy về phía trước, giống như hắc long chìm vào màn đêm. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên đỉnh cung điện, Hồng công công cầm bầu rượu lên uống một ngụm, cười ha hả nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Là một hạt giống tốt, nhưng còn quá non nớt! Cần phải được mài dũa. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Vào sáng sớm, đất trời vẫn còn đang bị bao phủ bởi một màn sương dày đặc, Viên Phần cưỡi hắc mã bước ra từ màn đêm, vẻ mặt vô cùng mệt mỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
Không lâu sau đó, mặt trời mọc ra từ đằng đông, Hồng công công đang ở đại sảnh của hậu viện ăn sáng. ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần bước vào, kính cẩn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hồng công công, ngài tìm ta sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏
Hồng công công ừm một tiếng, thản nhiên nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có muốn ăn một chút không? ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần cung kính trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ công công, mạt tướng không đói. ͏ ͏ ͏ ͏
Hồng công công lấy chiếc khăn bên cạnh để lau tay, đứng dậy rồi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đi theo ta! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng. ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần đi theo Hồng công công ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Bước ra ngoài đại điện, Hồng công công bay lên không trung, sau đó bay về phía hậu viện bên cạnh, Viên Phần cũng gấp gáp đuổi theo. ͏ ͏ ͏ ͏
Ở phía trong đại sảnh gần đó có mấy cánh cửa cót két mở ra, lần lượt là Độc Nhãn Lôi Bằng, Chủ giáo Hải Siêu, kỵ sĩ Thánh Đường Mục Vân Hàn, Tài Quyết ti Liễu Không Huyền và một số người khác, đều là tu luyện giả cường đại, họ cảm nhận được bên ngoài có nguyên khí dao động, lần lượt mở cửa bước ra. ͏ ͏ ͏ ͏
Hồng công công đáp xuống một ngọn cây, Viên Phần cũng đáp xuống ngay đằng sau. ͏ ͏ ͏ ͏
Lôi Bằng hừ một tiếng rồi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngang nhiên xâm nhập Thánh Đường, Hồng công công đúng là rất uy phong. ͏ ͏ ͏ ͏
Hồng công công nói lớn: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây là đất của Đại Khánh quốc ta, không phải Thánh Đường. ͏ ͏ ͏ ͏
Hải Siêu bước ra cửa, dùng quyền trượng trong tay đập mạnh xuống đất, một đạo bạch quang lan ra tứ phía, bao phủ toàn bộ cung điện rồi lên tiếng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vinh quang của Quang Thần trải rộng khắp nơi, nơi mà bọn ta dừng chân đều là của Thánh Đường. ͏ ͏ ͏ ͏
Hồng công công nheo mắt nhìn đám người cường thế của Thánh Đường, lồng ngực phập phồng giống như đang mất bình tĩnh, cất giọng nói lanh lảnh: ͏ ͏ ͏ ͏
- Được lắm! Ta sẽ thành thật bẩm báo tất cả những lời này lên Hoàng thượng. ͏ ͏ ͏ ͏
Lôi Bằng không hề để tâm nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mới sáng sớm Hồng công công đã ghé thăm, là muốn tranh luận chuyện này với bọn ta sao? ͏ ͏ ͏ ͏