Dị Thế Đạo Môn

Chương 278: Đốt Thành?

Chương 278: Đốt Thành?
Hồng công công nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tạp gia đến là muốn thông báo với các ngươi, các ngươi có thể trở về rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Hải Siêu thắc mắc hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ý của Hồng công công là gì? Không lẽ Đan Vương đã ra tay xử lý ôn dịch rồi sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Hồng công công nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hoàng thượng có lệnh, đốt thành! ͏ ͏ ͏ ͏
- Cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Có người vô thức thốt lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Cho dù không phải là lần đầu đầu nghe thấy, trong lòng Viên Phần vẫn run lên, ánh mắt trông chờ nhìn về phía Hải Siêu, Thánh Đường trước nay vẫn làm việc quang minh chính đại, có lẽ sẽ ngăn cản! ͏ ͏ ͏ ͏
Hải Siêu do dự một lát rồi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đường chủ có lệnh, lệnh cho ta dốc hết sức nghĩ cách giải quyết ôn dịch. ͏ ͏ ͏ ͏
Hồng Công công cười lớn: ͏ ͏ ͏ ͏
- Một mồi lửa đốt sạch, không phải ôn dịch sẽ hết sao! Ngươi cũng có thể trở về sớm hơn. ͏ ͏ ͏ ͏
Mục Vân Hàn vô thức nhíu mày nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy thì sẽ giết chết biết bao nhiêu mạng người? ͏ ͏ ͏ ͏
Hồng công công cười ha hả: ͏ ͏ ͏ ͏
- Những nạn dân đó giống như những cây cỏ, cho dù là có đốt sạch chúng, mấy chục năm sau chúng cũng sẽ sinh sôi trở lại thôi, mấy chục năm đối với chúng ta mà nói có là gì đâu? ͏ ͏ ͏ ͏
Hải Siêu hít một hơi thật sâu rồi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây là đất của Đại Khánh quốc, Hoàng thượng muốn tiêu diệt toàn thành, tại hạ cũng lực bất tòng tâm. ͏ ͏ ͏ ͏
Lôi Bằng thản nhiên nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bổn tọa đến đây là để truy sát Tà Thần, còn những việc khác thì đều không liên quan đến ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần nhìn bọn họ với ánh mắt khó tin, Thánh Đường không phải là nơi có Quang Thần tối cao, yêu thương nhân loại hay sao? Tại sao không ngăn cản! Ấn tượng trong lòng về một Thánh Đường tốt đẹp bỗng chốc sụp đổ. ͏ ͏ ͏ ͏
Hồng công công nở nụ cười hài lòng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Rất tốt! ͏ ͏ ͏ ͏
Hải Siêu hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hồng công công muốn ra tay với tòa thành nào trước? ͏ ͏ ͏ ͏
- Mộc Hàn thành là phiền phức nhất. ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt Hồng công công mang theo ý cười. ͏ ͏ ͏ ͏
Hải Siêu lại nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhưng mà Trấn Tây vương đang ở Mộc Hàn thành mà? ͏ ͏ ͏ ͏
Hồng công công gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏
Lôi Bằng cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trấn Tây vương Lý Vân Hồng được nhân gian gọi là Bát Hiền Vương, cứ như vậy mà thiêu rụi sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Hồng Công công thở dài: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vì bách tính thiên hạ mà bệ hạ không thể không làm như vậy! Ngài cũng đã khổ tâm rất nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏
Hải Siêu chắp tay trước ngực, ra vẻ từ bi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tất cả đều là vì chúng sinh trong thiên hạ. Bổn tọa sẽ đi một chuyến với Hồng công công! Để tránh còn những con cá lọt lưới, đề phòng ôn dịch lan rộng ra ngoài, ảnh hưởng đến bách tính. ͏ ͏ ͏ ͏
Lôi Bằng cũng chắp tay trước ngực nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quang Thần từ bi, sẽ cứu lấy bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần nhìn bọn họ từng người từng người một cố làm ra vẻ từ bi, trong lòng cảm thấy vô cùng buồn nôn. ͏ ͏ ͏ ͏
Hồng công công nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Rất tốt, Viên Phần điều động cấm quân, phát binh đến Mộc Hàn thành! ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần cúi người đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Giữa trưa, giữa những tiếng ầm ầm vang vọng đất trời, một đoàn Hồng Giáp kỵ sĩ lao về phía Mộc Hàn thành, khói bụi mịt mù, sau một đoàn Hồng Giáp kỵ sĩ là Bạch Giáp kỵ sĩ cưỡi bạch mã và một số kỵ sĩ cưỡi hắc mã. ͏ ͏ ͏ ͏
Mộc Hàn thành đã bị cấm quân bao vây, cấm quân kinh ngạc khi thấy rất nhiều đồng liêu đến, một tướng lĩnh cấm quân vội vàng tiến lên, kính cẩn kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Là vị đại nhân nào giá lâm vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần phi đại mã về phía trước, giơ tay hét: ͏ ͏ ͏ ͏
- Dừng! ͏ ͏ ͏ ͏
Trong nháy mắt đại quân đã dừng lại, đứng yên tại chỗ. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên tường thành phía xa, một binh sĩ lập tức hốt hoảng chạy xuống, vội vàng đi về phía Vương phủ. ͏ ͏ ͏ ͏
Bên trong Vương phủ, Trấn Tây vương Lý Vân Hồng lo lắng đi tới đi lui, đứng bên cạnh là Ngưu Đại Lực. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn ra bên ngoài, lo lắng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sao còn chưa tới? Sao còn chưa tới! ͏ ͏ ͏ ͏
Ngưu Đại Lực bất lực nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương gia, nếu ngài cứ đi đi lại lại như thế này, ta cũng choáng váng hết cả đầu. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng quay đầu nhìn về phía Ngưu Đại Lực, bất an nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi nói vị Quán chủ gì kia thật sự sẽ đến đây sao? Thực sự có thể loại trừ ôn dịch hay sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Ngưu Đại Lực nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương gia, là Quán chủ của Tam Thanh quan, ngài đừng nhớ lầm. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng liên tục gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ của Tam Thanh quan, ta nhớ rõ rồi, không phải ta đang rất sốt ruột sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Ngưu Đại Lực bất đắc dĩ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trước đây ta cũng chưa từng nhìn thấy ngài sốt ruột đến như vậy! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng bất giác ngẩng đầu lên nhìn bầu trời bên ngoài, lo lắng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trước đây là do không có chút hy vọng nào, hiện tại đã có một tia hy vọng, đương nhiên bổn vương mong rằng lần này có thể nắm bắt được. ͏ ͏ ͏ ͏
Một tiếng bước chân rầm rập truyền đến, một binh sĩ mặc áo giáp từ bên ngoài nhanh chóng chạy vào. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng vô thức đi ra khỏi đại sảnh, vội vàng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có phải là Quán chủ tới không? ͏ ͏ ͏ ͏
Ngưu Đại Lực cũng đi theo ra đại sảnh, ánh mắt chờ mong nhìn về phía binh sĩ. ͏ ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất