Chương 285: Các Thành Đều Có Dịch
Lý Bình An nhấc chân, dưới chân dâng lên một mảnh Thái Cực Đồ nhỏ, Thái Cực Đồ nâng hắn bay về phía thành trì. ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần nhanh chóng bay theo, theo sau Lý Bình An giống như tùy tùng. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An và Viên Phần vừa hạ xuống trên tường thành, Trấn Tây vương Lý Vân Hồng lập tức chạy tới, người còn chưa tới đã vội vã cúi người hạ bái, cảm kích nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ Quán chủ từ bi vi hoài, cứu bách tính trong thành. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngưu Đại Lực cũng vội vàng bước tới, chắp tay thi lễ cười nịnh nọt nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, cả nhà già trẻ chúng ta đều là tín đồ đạo môn. ͏ ͏ ͏ ͏
Tướng lĩnh phía sau Vương gia cũng nắm nắm đấm đặt lên ngực trái, cung kính thi lễ. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An vung phất trần: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đứng dậy đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Mọi người lập tức cảm nhận được một luồng bài xích từ phía dưới dâng lên, giống như chính phụ lưỡng cực, tất cả mọi người đều bị ép đứng thẳng người, trong lòng càng cảm thán Quán chủ lợi hại, sau đó trong đầu yên lặng dâng lên một sự kích động, Quán chủ lợi hại như vậy thì hẳn là có thể giải trừ ôn dịch! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhìn Ngưu Đại Lực cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bần đạo biết ngươi, ngươi là nguyên Thành chủ của An Khánh thành. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngưu Đại Lực đỏ mặt kích động nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có thể được Quán chủ nhớ đến là vinh hạnh của ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng nhìn Viên Phần phía sau Lý Bình An, bước tới nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lão phu cũng phải đa tạ sự tương trợ vị tướng quân này. Xin nhận của lão phu một bái. ͏ ͏ ͏ ͏
Khom lưng bái về phía Viên Phần. ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần vội vàng nắm nắm đấm đặt lên ngực trái, cúi người đáp lễ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không nhận nổi đại lễ của Vương gia. Ta không có giúp gì cả, đều là Quán chủ cố gắng xoay chuyển tình thế mới cứu được Mộc Hàn thành. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng đứng thẳng người, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đương nhiên là phải cảm tạ Quán chủ. Nhưng chuyện tướng quân liều mình tương trợ chúng ta, lão phu cũng khắc cốt ghi tâm. Tuy rằng cuối cùng tướng quân không thành công nhưng chúng ta đều thấy tâm ý của ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Các tướng lĩnh phía sau Lý Vân Hồng đều tán thưởng nhìn Viên Phần. ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần ngượng ngùng mỉm cười. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng vỗ vỗ vào đầu ảo não nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sao lại nói chuyện với Quán chủ ở chỗ này! ͏ ͏ ͏ ͏
Duỗi tay ra vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, mau mời vào Vương phủ nghỉ ngơi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nghỉ ngơi thì không cần. Bần đạo đến là vì ôn dịch, đi xem nạn dân trước! ͏ ͏ ͏ ͏
Trong mắt Lý Vân Hồng lộ vẻ kích động nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ đúng là đại từ đại bi! Có Quán chủ thì bệnh hoạn nhất định sẽ được chữa khỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
Vươn tay ra, vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, mời đi bên này! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đi theo Lý Vận Hồng xuống thành, vừa đi vừa hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương gia có kiến giải gì đối với ôn dịch này? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng dừng lại, cười khổ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vào lúc ôn dịch bộc phát, luyện dược sư cung phụng của Vương phủ đã bắt đầu nghiên cứu chế tạo dược vật trị liệu. Nhưng theo lời luyện dược sư, ôn dịch này là do độc sinh ra, có nọc độc rắn, nọc độc bọ cạp, nọc độc thằn lằn, nọc độc rết... Hơn mười mấy loại độc vật trộn lẫn lộn xộn mà thành. Trong đó còn có rất nhiều độc vật mà ông ấy cũng khó có thể phân biệt được. Mỗi một loại độc đều do tinh quái sản sinh ra, có thể dễ dàng độc chết tu luyện giả cấp thấp. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng dừng lại một lát rồi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Theo luyện dược sư suy đoán, người hạ độc có thể là đang ôm ấp ý nghĩ chế tác ra một loại độc dược cực mạnh, mới trộn lẫn tất cả các loại có độc vào nhau. Há không biết rằng trộn lẫn nhiều loại độc có độc tính khác nhau vào chung như vậy, có rất nhiều độc tính đều tương khắc, ngược lại sinh ra biến hóa, sinh thành một loại độc gây ôn dịch đáng sợ, với kiểu người lây người lan tràn rất nhanh. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An trịnh trọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ôn dịch do độc sinh ra, cũng tức là có mưu tính trước. ͏ ͏ ͏ ͏
Lập tức hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngoài Mộc Hàn thành còn thành nào khác cũng có ôn dịch không? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng hổ thẹn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Kể từ khi ôn dịch bộc phát, ta đã hạ lệnh phong kín thành trì, quân đội thủ thành, cấm mọi người ra vào. Tình hình bên ngoài thành ra sao bổn vương quả thực không biết. ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần lập tức tiếp lời: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bắc Cương thành, Thần Ấn thành và Hắc Giác thành bên cạnh đều có ôn dịch bộc phát, cũng đều bị cấm quân phong kín thành. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An dừng bước xuống thành, trịnh trọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Còn ba tòa thành trì nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần vội vàng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ lo lắng Hồng công công ở hai tòa thành kia triển khai tàn sát? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An gật đầu, trịnh trọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây chính là điều mà bần đạo đang lo lắng. ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần nắm chặt tay phải đặt lên ngực trái “phịch” một tiếng, cúi đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, mạt tướng nguyện ý đi vào thăm dò trước. ͏ ͏ ͏ ͏
- Không cần đâu! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhìn đám đông đang khóc nỉ non ở đường phố phía dưới, phân phó: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương gia, còn bao nhiêu binh sĩ có thể dùng được? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng buồn bã nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Phần lớn binh sĩ cũng đều ngã bệnh, người có thể dùng chưa đến một vạn. ͏ ͏ ͏ ͏