Dị Thế Đạo Môn

Chương 293: Đưa Bệnh Nhân Tới

Chương 293: Đưa Bệnh Nhân Tới
- Ôi! Ta biết sư phụ là người lợi hại nhất. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ đắc ý, kích động kêu lên một tiếng. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Tuyết cũng mỉm cười, sùng bái nhìn Lý Bình An. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng đột nhiên chạy lên trước, níu lấy cánh tay Lý Bình An, kích động: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật sao? Thật sự có sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhẹ nhàng gật đầu cười: ͏ ͏ ͏ ͏
- Phúc Sinh Vôn Lượng Thiên Tôn, đương nhiên bần đạo sẽ không lừa vương gia những chuyện như thế này. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng vội buông tay, kích động xoa xoa tay: ͏ ͏ ͏ ͏
- Được rồi, tốt, tốt quá! ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn bỗng nhiên cúi người quỳ phịch xuống đất, muốn dập đầu với Lý Bình An. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An xoay người một tay đỡ lấy Lý Vân Hồng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương gia, ngài làm gì vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng quỳ trên đất không khỏi xúc động: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bổn vương thay mặt dân chúng của bốn tòa thành cảm tạ đại ân đại đức của Quán chủ. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười khổ: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không cần phải như thế. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng kiên trì: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, ngươi cứ để cho ta dập đầu vái cái! Nếu không ta không có cách nào để biểu đạt lòng cảm kích của mình, tân sinh trong tuyệt vọng! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An thấy Lý Vân Hồng kiên trì như vậy, chầm chậm buông tay: ͏ ͏ ͏ ͏
- Được rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Giơ ngón tay chỉ vào giả sơn bên cạnh, lập tức một đạo Linh lực ẩn chứa m Dương vận quét qua giả sơn. Trong phút chốc vụn đá bay tung toé, giả sơn lập tức biến thành ba pho tượng Tam Thanh ngồi xếp bằng. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An thu ngón tay đang chỉ lại: ͏ ͏ ͏ ͏
- Muốn bái thì hãy bái Tam Thanh đạo tổ đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng nhìn tượng thần Đạo Tổ với các vẻ mặt khác nhau. Trong đầu nhớ lại vài ngày trước, Ngưu Đại Lực có nói với hắn chuyện về Đạo môn lập tức quay người bái ba bái với tượng thần của Tam Thanh đạo tổ, cảm kích nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tín đồ bái kiến Tam Thanh đạo tổ, đa tạ Tam Thanh đạo tổ đã rủ lòng thương. ͏ ͏ ͏ ͏
Bịch bịch bịch! Mấy tiếng dập đầu vang lên, sau khi đứng lên một vài vết máu bầm nổi lên trên trán. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi lạy xong, tâm trạng kích động của Lý Vân Hồng dần bình tĩnh lại, đưa mắt nhìn về phía Lý Bình An đang đứng đợi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, bây giờ ngài có cần ta làm gì không? Làm sao để có thể xua tan ôn dịch? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Phiền Vương gia chuẩn bị một gian phòng riêng, cũng chuẩn bị một bệnh nhân, bần đạo cần chẩn đoán lại bệnh một lần nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng sững sờ, không phải đã có cách tiêu diệt ôn dịch rồi sao? Còn chẩn đoán bệnh làm gì nữa? Tuy trong lòng có hơi thắc mắc nhưng Lý Vân Hồng không nhiều lời lập tức gọi lớn: ͏ ͏ ͏ ͏
- Người đâu! ͏ ͏ ͏ ͏
Mấy người hầu vội vàng chạy tới. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng chỉ vào một người: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi đi tìm một bệnh nhân bị mắc ôn dịch nghiêm trọng mang đến đây. ͏ ͏ ͏ ͏
Người hầu nọ sững sờ, sắc mặt lập tức trắng bệch, ánh mắt lộ vẻ tuyệt vọng, cúi đầu đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng đám người hầu không được chọn trúng còn lại vẫn rất sợ hãi, thương hại nhìn người hầu xui xẻo kia một cái. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi không cần tiếp xúc với bệnh nhân mắc ôn dịch, chỉ cần vào trong thành tìm binh lính tuần tra nhờ bọn họ khiêng người ra ngoài là được rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Quay đầu nhìn Lý Vân Hồng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương gia, gian phòng riêng kia ở đâu? ͏ ͏ ͏ ͏
Vương gia nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đưa tới Vương phủ đi! Trong Vương phủ có rất nhiều gian phòng, tuỳ ý chọn một cái là được. ͏ ͏ ͏ ͏
Không cần tiếp xúc với người bệnh? Vẻ mặt người hầu kia lộ rõ vẻ vui mừng, kích động kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Cuống quýt chạy ra ngoài như sợ Vương gia sẽ đổi ý. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó, Lý Bình An cùng Lý Vân Hồng đứng chờ ở ngoài cửa Thành chủ phủ. Lý Vân Hồng tìm chủ đề để trò chuyện với Lý Bình An, trong lời nói như có như không có phần nịnh hót Lý Bình An chỉ là Lý Vân Hồng thân là Vương gia đã nịnh hót ai bao giờ đâu? Tài năng nịnh bợ không thể nói là không vụng về hơn nữa còn có sơ hở trăm chỗ khiến cho Lý Bình An lúng túng một hồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Cũng may binh sĩ đến rất nhanh, một loạt tiếng vó ngựa vang lên. Một đội binh sĩ hộ tống một cỗ xe ngựa bao bọc vải đen chạy nhanh đến trên đường phố vắng vẻ. Đi theo còn có hai tướng quân mặc áo giáp, sau khi xe ngựa đến gần thì lập tức dừng lại. Hai vị tướng quân xoay người xuống ngựa, bước nhanh về phía Vương phủ. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai vị tướng quân đi tới trước cổng chính cung kính hành lễ, đồng thanh: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bái kiến Vương gia, bái kiến Quán chủ! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng ghét bỏ phất phất tay: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tránh qua một bên, bệnh nhân đang ở đâu? ͏ ͏ ͏ ͏
Hai vị tướng quân không để bụng mỉm cười, đứng lên nhìn về phía xe ngựa: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trong xe. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng nhìn Lý Bình An đầy mong đợi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, người đã được mang đến rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An dặn dò: ͏ ͏ ͏ ͏
- Để cho hai binh sĩ khiêng vào trong nhà, các ngươi không nên tới gần. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng vội vàng phân phó: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quản gia, tìm một phòng trống, bố trí ổn thoả để đem bệnh nhân vào. ͏ ͏ ͏ ͏
Mọi người lập tức bận rộn, Trương quản gia đi tìm gian phòng thích hợp, sau đó binh sĩ khiêng bệnh nhân chạy nhanh vào phòng, không bao lâu đã đặt bệnh nhân vào trong một gian phòng khá hẻo lánh. ͏ ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất