Chương 295: Truyền Thuốc
Lý Vân Hồng cúi đầu nhìn qua phương thuốc rồi lên tiếng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quản gia, ngươi tới đây xem một chút. ͏ ͏ ͏ ͏
Quản gia trung niên bước nhanh đến bên cạnh Lý Vân Hồng. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai vị tướng quân cũng đi theo qua đó, tò mò duỗi đầu nhìn. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng nhíu mày: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trong thành có đủ các loại dược liệu này không? ͏ ͏ ͏ ͏
Quản gia hơi do dự: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương gia, ta cũng không biết nhiều về dược liệu, cần phải đến kho dược liệu trong thành kiểm tra. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Triệu Long, Vương Hổ, các ngươi phối hợp với quản gia đi kiểm tra dược liệu, trực tiếp để quân đội tiếp quản. Sau khi chuyện này xong xuôi, bổn vương sẽ bồi thường tổn thất cho bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai vị tường quân đồng loạt đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Ba người lập tức xoay người đi ra ngoài, bước chân rất vội vàng. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên mặt Lý Vân Hồng nở một nụ cười nhìn Lý Bình An, cúi đầu khom lưng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, ngài cực khổ rồi, ta sẽ cho người chuẩn bị thức ăn cho ngài. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An thở dài cười: ͏ ͏ ͏ ͏
- Làm phiền Vương gia! ͏ ͏ ͏ ͏
- Không phiền, không phiền! Quán chủ, mời theo ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng duỗi tay cung kính dẫn Lý Bình An đi đến đại sảnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong đại sảnh, Lý Bình An, Thanh Tuyết, Thanh Vũ đang ăn thịt cá. ͏ ͏ ͏ ͏
Ợ! Thanh Vũ ợ ra một hơi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, chúng ta cứ ngồi ở đây sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An lắc đầu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đương nhiên là không phải! ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ phấn khích: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chúng ta còn phải làm gì nữa? Có phải là có kẻ xấu đứng sau điều khiển ôn dịch này, chúng ta phải đi đánh kẻ xấu đó đúng không! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhìn ý chí chiến đấu sục sôi của Thanh Vũ, ánh mắt hiện ý cười: ͏ ͏ ͏ ͏
- Các ngươi cần phải tiếp tục vẽ phù để cung cấp sự an toàn cho các binh sĩ. ͏ ͏ ͏ ͏
- A! ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ kêu lên một tiếng thảm thiết, vẻ mặt đau khổ: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, chúng ta đã vẽ cả đêm rồi, tay đã mỏi đến tê rần rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Tuyết kéo đạo bào của Thanh Vũ: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nghe lời sư phụ. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ ỉu xìu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ăn no chưa? ͏ ͏ ͏ ͏
Nấc! Thanh Vũ nấc lên, nâng cái bụng nhỏ ra sức lắc đầu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chưa, ta cảm thấy ta vẫn có thể ăn thêm. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An xua tay, tức giận: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đừng có lười biếng, nhanh lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Tuyết đứng lên từ chỗ ngồi của mình, cung kính nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng, sư phụ! ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ cũng từ chỗ ngồi đứng lên, ỉu xìu đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng, sư phụ. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai người xoay người bước ra ngoài rồi biến mất trong góc rẽ. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An duỗi ngón tay, vẽ một đạo phù triện trên không trung, đạm kim sắc phù triện lơ lửng giữa không trung. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vi sư đã nghiên cứu ra toa thuốc chữa trị ôn dịch. Các ngươi nghe cho kỹ, Kim Ngân Hoa ba lượng, Xà Mai hai quả, Thất Diệp Liên hạt sen năm hạt... Một thang đun sáng một lần và tối một lần, trong ba ngày sẽ khỏi hẳn. Phi hạc truyền tin, cấp cấp như luật lệnh! ͏ ͏ ͏ ͏
Trong không trung, kim quan trên phù triện phóng ra, giữa kim quang hóa thành ba kim sắc tiểu hạc bay đi. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Hắc Giác thành, trong Thành chủ phủ, Thạch Hạo và Bạch Hiểu Thuần đang vẽ phù triện cứng nhắc trong phòng. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần vừa vẽ vừa uể oải: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư huynh, sư phụ bảo chúng ta đến đây làm gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Phong tỏa toàn thành, ngăn chặn việc lây bệnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần than thở: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy đó! Sư phụ bảo chúng ta đến phong tỏa toàn thành nhưng sau đó chúng ta vẫn phải vẽ phù! ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không phải đã phong tỏa tất cả trong thành rồi sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần dừng lại, thở hổn hển: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cái đó đều là cái người Bạch Lãng kia làm, Thành chủ kia thì nhìn thấy Bạch Lãng đã ỉu xìu không có một chút ngạo khí của Thành chủ gì cả. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo trợn mắt: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi muốn diễu võ dương oai đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏
Ồ! Sư huynh trở nên thông minh từ khi nào vậy? Bạch Hiểu Thuần chột dạ: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không phải đâu. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn lập tức biến thành cây ngay không sợ chết đứng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta... Ta chỉ lo Thành chủ kia gây chuyện sau lưng, đúng vậy! Chính là như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo tức giận: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vẽ phù cho tốt, tốc độ của ngươi quá chậm, binh sĩ đều phải dựa vào phù triện mới có thể cứu người! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần ném phù bút trong tay, hăm hở nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không vẽ nữa, vẽ phù thật phiền phức. Ta muốn luyện đan, ta muốn luyện đan dược có thể trị hết ôn dịch, ta muốn giải quyết khó khăn cho sư phụ. ͏ ͏ ͏ ͏
Bang! Thạch Hạo đạp bàn, trừng mắt quát: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi dám! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần sợ hãi vội vàng cầm phù bút lên, nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta chỉ nói thế thôi. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong phòng hai người, xuất hiện một trận gợn sóng trong không gian, con đạm kim sắc tiểu hạc bay ra từ trong không trung. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo mừng rỡ kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ truyền tin đến. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần cũng nhìn về phía kim hạc truyền tin. ͏ ͏ ͏ ͏
Giọng Lý Bình An truyền ra từ trong phi hạc: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vi sư đã nghiên cứu ra toa thuốc chữa trị ôn dịch. Các ngươi nghe cho kỹ, Kim Ngân Hoa ba lượng, Xà Mai hai quả, Thất Diệp Liên hạt sen năm hạt... ͏ ͏ ͏ ͏