Chương 301: Giặc Cướp Trên Đường
Phong Thiên Dưỡng căm phẫn đến cực độ: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thánh Đường, Khánh quốc, lại là các ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng dâng lên một cảm giác rất khó chịu, bản thân hắn có thể tiến vào ngũ giai thì sao lại phải chịu đựng nghẹn khuất đến mức như vậy chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng hắn lại vô thức nghĩ đến Quán chủ của Tam Thanh quan, quyết tâm huy động dược liệu càng thêm mãnh liệt. Lần này dù như thế nào cũng nhất định phải kết thân được với Quán chủ của Tam Thanh quan. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong mắt Phong Thiên Dưỡng ánh lên một tia lạnh lẽo: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trước tiên ngươi hãy trở về tông môn để dưỡng thương đi, lần này ta muốn đích thân chạm mặt bọn chúng. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Đoạn đường giữa Thương Man sơn mạch đến Mộc Hàn thành, binh sĩ trấn giữ ở giao lộ, cấm quân và Thánh Đường cường giả thì vào trong núi rừng dò xét chung quanh, trên bầu trời có ba đám mây bay cao lơ lửng. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong một đám mây, ánh mắt của Hồng công công sắc bén cúi đầu tuần tra, tầm mắt đột nhiên dừng lại, bỗng nhiên chú ý tới một đám mây giống như một ngọn núi nhỏ từ xa đang bay đến. ͏ ͏ ͏ ͏
Hồng công công cười lạnh một tiếng, giọng nói lanh lảnh: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngự Thú tông thật sự có lá gan rất lớn, biết tạp gia ở đây mà vẫn dám bén mảng tới, thật sự cho rằng từ khi Thương Man sơn mạch có sự xuất hiện của Tam Thanh quan thì các ngươi có thể không thèm để ý đến uy nghiêm của bệ hạ nữa hay sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Đột nhiên một thân ảnh từ trong đám mây lao ra, thân ảnh ở trên không trung hóa thành ba đạo lưu quang, bắn về phía phía đám mây có hình thù giống như ngọn núi nhỏ. ͏ ͏ ͏ ͏
“Ầm...” Tạo ra một tiếng nổ lớn, đám mây nhanh chóng nổ tung, Hồng công công kinh hãi kêu lên một tiếng, đột nhiên bay trở ra, liên tục lùi lại ở trên không trung. ͏ ͏ ͏ ͏
Đám mây dần tan ra, lộ ra hình bóng người ở phía bên trong, thấy Phong Thiên Dưỡng đang đứng trên không nở nụ cười lạnh lẽo, Hồng Xà ở phía sau phun ra xà tín, Thanh Lang nhe răng nhếch miệng, Cự Viên khom lưng dữ tợn, không hề có chút dược liệu nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Hồng công công thẹn quá hóa giận quát lên một tiếng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Phong Thiên Dưỡng, ngươi được lắm! ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng tỏ vẻ không đồng ý nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu ngươi không quấy nhiễu đến chuyện của bổn tọa, bổn tọa sẽ còn tốt hơn. ͏ ͏ ͏ ͏
Hồng công công vừa cười vừa thở gấp, lớn tiếng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngày xưa chỉ là chó săn của bệ hạ, bây giờ đã tìm được chủ tử mới đã muốn quay lại cắn chủ tử cũ, quả nhiên là một lũ cầm thú! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi đang muốn tìm cái chết sao. ͏ ͏ ͏ ͏
Sắc mặt Phong Thiên Dưỡng trầm xuống, đầu Hồng Xà ở phía sau đột nhiên lao ra, ở trên không trung bắn ra một đạo trường hồng tuyến. ͏ ͏ ͏ ͏
Thân ảnh Hồng công công lùi về phía sau, lấy từ trong tay áo ra một đoạn cương quản, tay vung lên tạo ra âm thanh răng rắc, cương quản được kéo dài ra tạo thành một thanh trường thương, mặt trên có khắc từng đạo văn lộ, các văn lộ khớp với nhau một cách hoàn hảo, ở mặt trên hiện lên một đạo lưu quang. ͏ ͏ ͏ ͏
Hồng công công bỗng nhiên nghiêng người, lưu quang hồng sắc trong nháy mắt xẹt ngang qua bên mặt, bay lên không trung rồi lập tức chuyển hướng quay trở lại tiếp tục bắn về phía Hồng công công. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tam m Bão Nguyệt... ͏ ͏ ͏ ͏
Bóng người Hồng công công hóa thành ba chiếc bóng đồng loạt cùng đâm ra một thương, hàn khí khủng bố bừng bừng bộc phát, trong nháy mắt trên không trung xuất hiện một băng trụ vô cùng lớn, băng trụ nối liền với đầu của ba cây trường thương, một đầu khác ở cách xa mấy trăm mét, đầu Hồng Xà vừa vặn bị phong ấn trong băng trụ. ͏ ͏ ͏ ͏
“Grào...” Đầu Cự Viên ở phía sau Phong Thiên Dưỡng gào lên một tiếng, đột nhiên nhảy ra, một tiếng động lớn vang lên, giống như một ngọn núi khổng lồ rơi vào băng trụ to lớn kia, trong nháy mắt băng trụ đã bị đập vỡ vụn, băng vụn văng ra khắp nơi. ͏ ͏ ͏ ͏
Khi băng trụ bị đập cho trở nên vỡ vụn, đầu Hồng Xà bắn về phía Hồng công công đang ở giữa không trung. Một âm thanh “bốp” vang trời, Hồng công công dùng thương ngăn lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Hồng sắc vừa chạm vào nhau đã tách ra, lao về phía hai đạo thân ảnh khác, phát ra tiếng “leng keng leng keng” điện quang hỏa, đầu Hồng Xà giống như một đạo hồng tuyến quét đến ba đạo nhân ảnh của Hồng công công. ͏ ͏ ͏ ͏
Ở phía xa, Phong Thiên Dưỡng nhíu mày nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đều là thực thể sao? ͏ ͏ ͏ ͏
“Grào...” Cự Viên cũng mạnh mẽ xông về phía Hồng công công, hai nắm đấm khổng lồ đánh vào đầu của một Hồng công công, lông trên nắm đấm giống như những cây cương châm dựng đứng lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Ba bóng người của Hồng công công bỗng hợp nhất lại thành một. ͏ ͏ ͏ ͏
“Đoàng...” Một cỗ khí lãng bùng nổ tại nơi giao nhau giữa nắm đấm và cây thương, đột nhiên Hồng công công giống như một khối thiên thạch rơi thẳng tắp xuống phía dưới, rơi xuống khoảng hơn ngàn mét mới dừng lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Hồng công công ngẩng đầu tức giận kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Các ngươi còn không mau dừng tay lại! ͏ ͏ ͏ ͏
- Giam cầm! ͏ ͏ ͏ ͏