Chương 31: Lang Tập
Mãng Sơn rẽ đám người đi ra, không chút khách khí nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo trưởng có ân cứu mạng với ta, cũng là do ta mời về, đương nhiên phải ở nhà ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Một nam tử ôm cánh tay bước ra từ trong đám người, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sơn ca, ngươi trọng thương mới khỏi, vẫn nên tu dưỡng cho tốt đi. Chuyện chiêu đãi đạo trưởng cứ giao cho ta, yên tâm, tuyệt đối không sơ sót đạo trưởng. ͏ ͏ ͏ ͏
Đám nam tử còn lại cũng sôi nổi kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng thế! Sơn ca vẫn nên nghỉ ngơi cho khỏe đi, cứ để ta chiêu đãi đạo trưởng! ͏ ͏ ͏ ͏
- Phải là ta chiêu đãi mới đúng! ͏ ͏ ͏ ͏
- Nói bậy, là ta chứ! ͏ ͏ ͏ ͏
- Để ta... ͏ ͏ ͏ ͏
- Để ta... ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta, đạo trưởng là của ta! ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Mọi người bắt đầu khắc khẩu với nhau, cả đám xoa tay hầm hè, thiếu điều đánh nhau. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vô Lượng Thiên Tôn! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An vung phất trần lên, mọi người chỉ cảm thấy đầu óc thanh minh hẳn, lập tức bình tĩnh lại, ngay cả tiếng cãi cọ cũng dừng lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười ha hả nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ ý tốt của mọi người, nhưng không cần phiền toái như thế, chuẩn bị cho bần đạo một gian phòng trống là được rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Này... ͏ ͏ ͏ ͏
Thôn trưởng vẫn có chút chần chờ chưa quyết. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không biết nhà của Thanh Tuyết Thanh Vũ có còn không? ͏ ͏ ͏ ͏
Thôn trưởng do dự một chút, duỗi tay chỉ: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mời đạo trưởng đi theo ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Thôn trưởng mang theo Lý Bình An đi vào sâu trong thôn, đám thôn dân theo sát phía sau. ͏ ͏ ͏ ͏
Thôn trưởng dẫn Lý Bình An đến một căn nhà nằm ở góc thôn. Nhà được xây bằng đá tảng, mái nhà bằng ván gỗ, hiện tại đã là một mảnh trống trải. ͏ ͏ ͏ ͏
Thôn trưởng ngượng ngùng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo trưởng, vì nhà bọn họ không còn ai ở, nên đồ vật bên trong đều bị mọi người chia nhau rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An hiểu được gật gật đầu, đời sống khốn khó, dù có là một bộ y phục rách cũng vẫn đáng quý. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An tiến lên đẩy cửa nhà, một tiếng kẽo kẹt vang lên, tro bụi đổ xuống, cả căn nhà trống rỗng, mạng nhện giăng khắp nơi. ͏ ͏ ͏ ͏
Thôn trưởng vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo trưởng ra bên ngoài chờ trước, ta sẽ lập tức an bài người quét tước, hơn nữa trả hết vật dụng về. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Làm phiền thôn trưởng, vật dụng thì không cần đâu, ta chỉ ở một đêm là đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Thôn trưởng xoay người lớn tiếng kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiến vào quét tước hết cho ta! Nhất định phải quét dọn cho sạch sẽ, bàn ghế giường đệm cũng phải trả lại! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Một đám người chạy ngay về nhà mình, cầm dụng cụ quét tước xong chạy ngược trở lại, lập tức quét dọn tưng bừng. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cùng thôn trưởng ra khỏi nhà, đi dạo chung quanh thôn, hắn hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thôn trưởng, Tế Linh kia là loại tinh quái gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Thôn trưởng nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Là một con Lang Yêu, Bạch Lang! Lúc ta còn trẻ Lang Yêu này đã là Tế Linh của Lang Vương Thôn, đến tận bây giờ. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An tiếp tục hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có từng làm ác? ͏ ͏ ͏ ͏
Trong mắt thôn trưởng hiện lên sự sợ hãi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nó từng huỷ diệt ba thôn xóm, tất cả mọi người dù lão hay ấu, cuối cùng đều thành tế phẩm! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An hít một ngụm khí lạnh, ánh mắt tức giận nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lại là một tinh quái lấy người làm tế phẩm, tình huống thế này ở trong núi non có nhiều không? ͏ ͏ ͏ ͏
Thôn trưởng trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không nhiều lắm, nhưng cũng không tính là ít. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An trầm mặc không nói, chỉ chậm rãi đi dạo trong thôn, trong đầu thì nghĩ, nơi khác mình không quản được, nhưng gần Tam Thanh Quan tuyệt đối không cho phép cái loại chuyện lấy người làm tế phẩm này! ͏ ͏ ͏ ͏
Giữa trưa, các thôn dân đem đầu Dã Trư khổng lồ kia tẩy lột sạch sẽ, sau đó để đầu bếp giỏi nhất nấu lên, toàn thôn đại yến, tiếng cười vui vang rộn. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An ăn cũng rất vừa lòng, quả thực khá ngon, hương vị tuyệt vời. ͏ ͏ ͏ ͏
Chạng vạng, toàn thôn đều quây quần bên nhau, đốt lửa trại, làm tiệc thịt nướng, sơn ca xướng vang, vừa múa vừa hát, nhi đồng cười vui, Lý Bình An cũng chơi thực vui vẻ. ͏ ͏ ͏ ͏
Sáng sớm hôm sau, Lý Bình An từ trong phòng đi ra, nhìn thấy bên ngoài là một đám thôn dân đang tụ tập, tức khắc hoảng sợ hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thôn trưởng, các ngươi làm gì vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
Thôn trưởng đứng đầu, mặt mày sầu lo nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo trưởng, Tế Linh của Lang Vương Thôn sắp đến. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An gật gật đầu, trấn an nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Yên tâm đi! Ta có thể đối phó được. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngao ô! ͏ ͏ ͏ ͏
Một tiếng sói tru dài vang lên bên ngoài thôn. ͏ ͏ ͏ ͏
Các thôn dân lập tức biến sắc mặt, cả đám xôn xao hẳn lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngao ô! ͏ ͏ ͏ ͏
Ngao ô! ͏ ͏ ͏ ͏
Ngao ô! ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Bên ngoài liên tiếp vang lên tiếng sói tru, bầy sói cùng gào, chấn động núi rừng. ͏ ͏ ͏ ͏
Thôn trưởng nhịn không được lo lắng kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo trưởng! ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng Lý Bình An cũng hơi lo lắng, thanh thế này có hơi lớn quá! Nhưng vẫn giữ vững sắc mặt bình tĩnh, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đi xem đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An dẫn đầu đi ra bên ngoài, đông đảo thôn dân theo ở phía sau, Thanh Ngưu đứng ở nơi xa lập tức chạy chậm lại đây, đi theo bên người Lý Bình An. ͏ ͏ ͏ ͏
Bên ngoài cổng thôn, một đám thanh niên thân thể lõa lồ, tay cầm loan đao, cưỡi cự lang dạo qua dạo lại. ͏ ͏ ͏ ͏