Chương 314: Hỏi Chuyện Hỏa Chủng
Phong Thiên Dưỡng thản nhiên mỉm cười, cũng không để tâm đến lời nói của Lý Bình An. Trong suy nghĩ vốn có của người tu luyện như bọn họ, người thường cũng giống như cỏ rác, chẳng ai đặt ở trong lòng. Dù sao thì người tu luyện cao cao tại thượng, thực lực cường đại, tuổi thọ kéo dài, ai nấy đều coi người thường như con sâu cái kiến. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Phong tông chủ đến đây không biết là có chuyện gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng ngượng ngùng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trước kia quan chủ đồng ý bảo vệ ta ba lần, phải chăng còn tính? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nghiêm túc gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bần đạo đã hứa, thì đương nhiên sẽ làm. ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng kích động thở dài: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ quán chủ, đa tạ quán chủ. ͏ ͏ ͏ ͏
- Chẳng lẽ hiện tại Phong tông chủ đang gặp nguy hiểm sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nghi hoặc hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng vội đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lần này vì giúp quán chủ vận chuyển dược liệu, ta đã ra tay đả thương Lôi Bằng, Hải Siêu của thánh đường và cả Hồng công công nữa, vì vậy ta rất lo lắng Khánh đế và Đường chủ Thánh đường sẽ trả thù. ͏ ͏ ͏ ͏
- Lôi Bằng, Hải Siêu hẳn là hai người đã đồng loạt ra tay trước đó cùng với Hồng công công phải không? ͏ ͏ ͏ ͏
Hai bóng người hiện lên trong tâm trí của Lý Bình An, hắn lập tức nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cho dù không có ba lần cơ hội đó, bần đạo cũng không khoanh tay đứng nhìn Khánh đế và Đường chủ Thánh đường trả thù ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng tươi cười đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ quán chủ! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không cần khách khí, lần này nói chính xác là bần đạo đã làm liên lụy ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn hơi thay đổi vẻ mặt, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bần đạo vẫn còn một việc muốn thỉnh giáo Phong tông chủ. ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng nhanh chóng trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mời quán chủ nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An vươn tay, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo môn của ta vừa mới xuất thế, còn rất nhiều chuyện cần phải thỉnh giáo Phong tông chủ, xin mời tới hậu viện để bàn bạc. ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng do dự một lát, rồi gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Được! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đi về phía hậu viện trước, theo sau là Phong Thiên Dưỡng. ͏ ͏ ͏ ͏
Dọc đường đi, Phong Thiên Dưỡng lặng lẽ dò xét, trong mắt lóe lên vẻ kỳ quái, nơi quán chủ sống sao lại đơn giản như vậy? Không có kỳ hoa dị thảo, không có linh thú, cảnh vật chỉ là ao hồ và rừng tử trúc, hoàn toàn không xứng với thân phận của đại lão! ͏ ͏ ͏ ͏
Hai người lần lượt đi tới đại sảnh hậu viện, Lý Bình An bước tới chủ vị, xoay người cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Phong tông chủ, mời ngồi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ quán chủ! ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng thi lễ, ngồi xuống chiếc ghế bên trái. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An ngồi ở chủ vị, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta đã từng gặp thái tử Đại Khánh rồi, thái tử chỉ tu luyện một số pháp môn cường thân kiện thể, là một người bình thường. Lần này bần đạo đến Mộc Hàn thành để giải quyết bệnh dịch, gặp Trấn Tây vương Lý Vân Hồng, hắn cũng là một người thường. Nhưng theo ta biết, Khánh đế là người có thể dùng sức mình trấn áp cả Khánh quốc ngũ giai đại tu sĩ, nhưng hoàng tử và Trấn Tây vương dường như đều không tu luyện, đây là vì sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng vội vàng đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Khởi bẩm quán chủ, không chỉ thái tử và Trấn Nam vương, mà tất cả các hoàng thất khác đều không tu luyện. Cho dù vị hoàng thất nào đăng cơ xưng đế, thì dưới quốc vận gia trì, hắn cũng sẽ ngay lập tức từ người bình thường trở thành cường giả, mức độ như thế nào là tùy thuộc xem quốc vận mạnh hay yếu. Cường giả do thúc đẩy sinh trưởng này dù có thực lực rất cường đại nhưng cũng có khuyết điểm rất lớn. Ví dụ như tuổi thọ vẫn giống như người bình thường, tối đa là hơn trăm năm. Tiếp theo là ràng buộc địa lý, Khánh đế ở kinh đô là mạnh nhất, một khi rời khỏi kinh đô thì sức mạnh sẽ suy yếu, một khi rời khỏi Khánh quốc thì hắn sẽ bị đánh trở lại nguyên hình. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hóa ra là như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An lắc đầu tiếc nuối nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiêu hao quốc vận để đổi lấy sức mạnh cường đại, rốt cuộc là vẫn là trăng trong nước hoa trong gương. ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng gật nhẹ đầu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tuy rằng tu vi khi còn sống của bọn họ là vay mượn, nhưng sau khi chết, bọn họ có thể thu hoạch được lực lượng cường đại ở Minh giới, trở thành quỷ vương một phương. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An trầm ngâm một chút rồi hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Khánh đế là người như thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏
- Độc đoán! Tàn nhẫn! Không từ thủ đoạn để đạt được mục đích. ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dương vô thức thốt ra. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhíu mày, trầm tư suy nghĩ. ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng thấp giọng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, ngài định ra tay với Khánh đế sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An định thần lại, lắc đầu cười ha ha nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không có, bần đạo chỉ muốn hiểu chút về quốc gia này. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong mắt Phong Thiên Dưỡng hiện lên sự tiếc nuối. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng rồi, Phong tông chủ có biết nơi nào có núi lửa không? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
Núi lửa? Quán chủ tìm núi lửa để làm gì? Ánh mắt của Phong Thiên Dương lóe lên một tia nghi hoặc, gã thành thật trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏
- Xuyên qua Thương Man sơn mạch chính là Lý quốc, đi về phía tây chính là biên giới Lý quốc, ở đó có một mảnh sa mạc nhỏ, người địa phương thường gọi là sa mạc kim sa, xuyên qua sa mạc kim sa chính là Giới quốc, bên trong Giới quốc có nhiều núi lửa, trong đó Thần Hỏa sơn được gọi là núi lửa lớn nhất ở Tây vực. ͏ ͏ ͏ ͏