Chương 313: Phong Thiên Dưỡng Tới
Lý Bình An gật đầu, khiển trách: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chỉ mới đến cảnh giới Kim Đan, chỉ là tu luyện nhập môn mà thôi, có gì đáng kích động? Một chút chuyện nhỏ đã làm tâm tình bất ổn, làm sao có thể đạt được thành tựu lớn? ! Đạo pháp đạo pháp, trước tiên cần phải hiểu Đạo, đừng có lẫn lộn đầu đuôi. ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả các đệ tử trong lòng sợ hãi, vội vàng cúi người nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Xin nghe theo lời dạy bảo của sư phụ. ͏ ͏ ͏ ͏
- Được rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An bình thản gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tất cả đến tảo khóa đi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Các đệ tử đáp lại, ngoan ngoãn theo Lý Bình An đi ra ngoài. Lớp học buổi sáng kết thúc, ánh mặt trời đỏ rực cũng sáng lên phía chân trời. ͏ ͏ ͏ ͏
Ăn sáng xong, Lý Bình An cùng Bạch Vân đứng bên trong sân nhỏ. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân do dự hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, đêm qua chúng đệ tử đồng thời được thăng cấp, đây có phải điều kỳ lạ không? ͏ ͏ ͏ ͏
Da mặt Lý Bình An hơi chút co giật, loại chuyện tốt này xảy đến với ngươi, ngươi còn nghi ngờ, ngươi không cần thì cho ta đi! Ngoài mặt lại bình thản trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không sao, đây là gia tăng công đức, từ đó tu vi các ngươi tự động tăng lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Vẻ mặt Bạch Vân cảm động, vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Là loại công đức đã giúp Nữ Oa nương nương thành Thánh sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười ha hả lắc đầu đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tuy rằng cùng là công đức, nhưng không thể so sánh được. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân kích động liên tục gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy, đúng vậy, Nữ Oa Nương Nương là bực nào vĩ đại, chúng ta sao có thể sánh được, chỉ là không nghĩ tới thật sự là có công đức. ͏ ͏ ͏ ͏
Công đức chính là thứ tốt! Theo như Quán chủ giảng thuật về sự tích Hồng Hoang, vô số Thần Tiên đều vì công đức mà vất vả tính kế, công đức gia tăng sẽ làm tăng tốc độ tu luyện, không vướng nhân quả, gặp nạn cũng chuyển lành, có thể nói là vật kỳ diệu tốt đến không thể tốt hơn, không nghĩ tới có thể dễ dàng có được, tối hôm qua cũng đủ cảm nhận được sự thần kỳ của công đức. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân trong lòng hơi động, người của các thế lực khác dường như không biết đến điều này, bằng không đều đã không coi mạng người như cỏ rác, như vậy bần đạo thu hoạch công đức chẳng phải sẽ rất dễ dàng sao? Tu vi rất nhanh liền có thể vượt qua Chung Đoạn Nhận? ! ͏ ͏ ͏ ͏
Ngay khi Bạch Vân đang phấn khích trong lòng, Lý Bình An mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hôm nay vi sư dạy cho ngươi một môn thần thông, có thể giúp ngươi tra công tội biết thiện ác. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân vội vàng thở dài, cung kính nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cầu quán chủ ban pháp. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đưa tay điểm vào trán Bạch Vân, Bạch Vân không nhúc nhích, ngón tay chỉ trên trán hắn ta nở rộ một đạo linh quang, Bạch Vân nhất thời ngẩn người một lát, trong đầu hắn ta xuất hiện pháp môn tu luyện một môn thần thông tên là Thiện Ác thiên nhãn. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân định thần lại, lại thở dài nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ quán chủ! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An giương phất trần lên, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không cần đa lễ! Ta có chuyện muốn ngươi đi làm. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân cung kính nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Xin quán chủ phân phó. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sau khi trở về, hãy phái mấy tên đệ tử tới Mộc Hàn thành, Thần Ấn thành, Bắc Cương thành, Hắc Giáp thành để lập căn cơ của đạo môn. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân cung kính đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Giờ thì đi đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân xoay người đi ra ngoài, bước ra khỏi cổng chính của Tam Thanh Quan, hóa thành kiếm quang bay lên trời. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An chậm rãi bước vào trong đạo quan, không biết có phải do Tam Thanh Quan đã lâu không mở cửa hay không, cả ngày đều không gặp một tín đồ nào đến. Mấy tên đệ tử kích động chạy ra phía sau núi để luyện tập thần thông mới, muốn thông qua chiến đấu để nhanh chóng nắm giữ và tăng cường thực lực của mình. Vì vậy trong Tam Thanh quan chỉ có mỗi mình Lý Bình An. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An ngồi xếp bằng trong chính điện, hắn ngước mắt nhìn Tam Thanh tượng thần, trong lòng không ngừng cáo trạng hệ thống xảo quyệt vô lương tâm. ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ. ͏ ͏ ͏ ͏
Bên ngoài truyền đến tiếng gọi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An khôi phục lại dáng vẻ lạnh nhạt không vướng bụi trần. Hắn đứng dậy khỏi bồ đoàn, bước ra ngoài với tư thế cao nhân đắc đạo. Khi bước ra khỏi sảnh, hắn liền nhìn thấy Phong Thiên Dưỡng đang cung kính đứng trước cửa Tam Thanh quan. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Phong tông chủ, mời vào! ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng vội vàng bước từ ngoài vào trong, gã bước nhanh về phía trước, chắp tay thở dài: ͏ ͏ ͏ ͏
- Phong Thiên Dưỡng bái kiến quán chủ. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đáp lễ, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bái kiến Phong tông chủ! ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng nhanh chóng tránh ra, gã xoay người cười khổ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, ngài khách sáo quá rồi, ta làm sao dám nhận lễ của ngài! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đứng lên, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nên nhận! Phong tông chủ gom góp dược liệu, cứu sống không biết bao nhiêu người. Sao lại không chịu nhận lễ của bần đạo? ! ͏ ͏ ͏ ͏