Dị Thế Đạo Môn

Chương 333: Quỷ Vương Cản Đường

Chương 333: Quỷ Vương Cản Đường
Tất cả đám thân vệ đứng dưới đều kinh hô: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nguyên soái! ͏ ͏ ͏ ͏
Tiêu Nguyên soái lơ lửng giữa không trung, quát một tiếng chói tai: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cút đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Ầm! ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng Kim khải giáp đột nhiên nổ tung, đẩy phi kiếm ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Phi kiếm xoay tròn một vòng bay trở về bên người Bạch Vân, xoay tròn quanh người hắn giống như một đứa trẻ nghịch ngợm vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân cười ha hả nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nguyên soái, kiếm pháp của bần đạo khác biệt rất lớn so với kiếm pháp mà ngươi biết, phải cẩn thận đó. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiêu Nguyên soái nhìn phi kiếm linh động, con ngươi vô thức co rụt lại, sao có thể có chuyện này? Kiếm đã rời thân sao có thể còn linh động như vậy, sao lại có loại kiếm pháp như thế trên đời này? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiêu Nguyên soái, cẩn thận! ͏ ͏ ͏ ͏
Tay làm động tác kiếm chỉ, trường kiếm lập tức bay vụt ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiêu Nguyên soái cầm trường kích trong tay liên tục đón đỡ, tiếng kêu leng keng vang vọng khắp chiến trường. ͏ ͏ ͏ ͏
Bóng người Tiêu Nguyên soái né trái tránh phải, trường kích vung vẩy hóa thành một quả cầu ánh sáng, nhưng làm cách nào cũng không thoát được phi kiếm công kích, lần đầu tiên hắn gặp phải đối thủ như vậy, Tiêu Nguyên soái rất chật vật. ͏ ͏ ͏ ͏
Chiến trường bên dưới, Viên Phần và Vũ Nguyên Xương cũng đang đánh một trận sống chết, chuẩn xác mà nói là Viên Phần đang đuổi giết, Vũ Nguyên Xương đang cố gắng chống đỡ, đều là tu vi tam giai, nhưng Vũ Nguyên Xương lại có vẻ yếu hơn Viên Phần không chỉ một bậc. ͏ ͏ ͏ ͏
Một lát sau, tiếng trống thu thùng thùng thùng gõ vang, Tiêu Nguyên soái dẫn theo đại quân lui vào trong thành, trận chiến đầu tiên kết cục thua cuộc. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Chạng vạng tối trong đại sảnh, trên cánh tay Vũ Nguyên Xương quấn đầy băng vải, vẻ mặt phẫn hận. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiêu Nguyên soái cũng lộ ra sắc mặt âm u, trong đại sảnh tràn ngập khí tức ngột ngạt. ͏ ͏ ͏ ͏
- Khà khà, ta mới đi có nửa ngày, các ngươi thế nào vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Chấn Vũ vuốt chòm râu nhỏ, từ bên ngoài đi tới. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiêu Nguyên soái lập tức đứng dậy, vui mừng kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quốc sư đã về rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Vũ Nguyên Xương cũng đứng dậy, kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quân sư! ͏ ͏ ͏ ͏
Tiêu Nguyên soái thở dài một hơi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hôm nay bản soái đánh một trận với quân đội của Trấn Tây vương, bản soái bị kiềm chế, sĩ khí quân ta quá yếu, đã bại trận! ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Chấn Vũ híp mắt, cười ha hả nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không sao, ta đã mời người bạn tốt kia của ta tới rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiêu Nguyên soái vui mừng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Người đâu? ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Chấn Vũ nhìn ra phía ngoài nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đã ở bên ngoài chuẩn bị rồi, đêm nay nguyên soái chứ chờ xem kịch vui đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Ban đêm, trong soái trướng quân đội của Trấn Tây vương, các tướng lĩnh chủ chốt đang vui vẻ hòa thuận cười cười nói nói, cùng nhau ăn cơm. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi ăn tối xong, Lý Vân Hồng chắp tay cười ha hả nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại thắng hôm nay chính là dựa vào chư vị tướng quân đã xuất lực, ta ở nơi này cảm tạ mọi người. ͏ ͏ ͏ ͏
Đại Bưu cười ha ha nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương gia, ngài nói gì vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây là chức trách của ti chức. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương gia, ngài khách khí quá rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Trong doanh trướng là tiếng nói cười hòa thuận vui vẻ, chỉ có Bạch Vân ngồi trên ghế, mặt lộ vẻ sầu lo. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng nhìn về phía Bạch Vân vẫn luôn yên lặng, nghi hoặc hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo trưởng, có chỗ nào không ổn sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Các vị tướng quân cũng nhìn về phía Bạch Vân. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân trầm tư một lát, rồi nói:. ͏ ͏ ͏ ͏
- Bảo chư vị tướng sĩ đêm nay tăng cường đề phòng. ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần mở miệng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo trưởng lo bọn họ sẽ tập doanh sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bần đạo cũng không biết, nhưng trong lòng xuất hiện chút cảm giác lo lắng mơ hồ. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên mặt các vị tướng sĩ ở đây cũng mất đi nụ nười, lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, bọn họ đều biết cảm giác của tu sĩ cao giai rất chuẩn, không ai dám khinh thị. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đều nghe rõ cả chưa? Lập tức quay về sắp xếp binh sĩ tuần tra phòng thủ, không được lười biếng chút nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả tướng lĩnh lập tức đứng dậy hô to: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó bọn họ quay người nhanh chân đi ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân cũng ra ngoài theo, nhìn bóng đêm đang dần dần phủ xuống, trong lòng khẽ thở dài một hơi, hi vọng đừng xảy ra chuyện gì! ͏ ͏ ͏ ͏
Rạng sáng, khi tất cả binh sĩ đều đang ngủ say, ngay cả binh sĩ canh gác cũng ngủ gà ngủ gật. ͏ ͏ ͏ ͏
Một trận âm phong thổi qua doanh địa, khiến binh sĩ đang ngủ vô thức nắm chặt chăn mền, binh sĩ đang canh gác mơ mơ màng màng rùng mình một cái, Bạch Vân đang ngồi khoanh chân trên giường tu luyện đột nhiên mở to mắt, đã xảy ra chuyện. ͏ ͏ ͏ ͏
Hú... ͏ ͏ ͏ ͏
Hú... ͏ ͏ ͏ ͏
Hú... ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Từng tiếng quỷ hồn tiếng sói tru vang lên trong doanh địa, sau đó là tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên, doanh địa lập tức trở nên hỗn loạn, các binh sĩ kêu thảm chạy tán loạn khắp nơi, mỗi vị tướng quân đều cưỡi ngựa xông ra, quát tháo chói tai khống chế quân đội. ͏ ͏ ͏ ͏
Giọng Bạch Vân như sấm sét vang lên trong không trung: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đám tiểu quỷ vật nho nhỏ cũng dám làm càn. ͏ ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất