Chương 343: Phong Thần Bảng Lại Thêm Hai Người
Trên đỉnh núi nơi xa, Lý Bình An đứng trên ngọn cây lẳng lặng nhìn chiến trường, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cửu Chuyển Huyền Công vốn dĩ là thần công hộ giáo của đạo môn, chỉ trong chiến đấu mới tăng lên nhanh nhất. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ầm... ͏ ͏ ͏ ͏
Cự mộc vô biên từ trên trời giáng xuống, hung hăng nện giữa chiến trường, ngay lập tức bùn đất bắn ra, đại địa chấn động, đại quân hai phe đều hoảng loạn. ͏ ͏ ͏ ͏
Cự mộc thành rừng đứng sừng sững ngay giữa chiến trường, che chắn tầm mắt mọi người, sau khi quân đội hai phe ổn định nhân mã đều nhìn cự mộc, dường như có chút chờ mong, muốn xem kết cục thắng bại. ͏ ͏ ͏ ͏
Cự mộc hóa thành từng điểm linh lực màu xanh tiêu tán trong thiên địa, tình hình trên chiến trường cũng lộ ra trước mắt mọi người, Thạch Hạo vác Cửu Xỉ Đinh Ba dương dương đắc ý đứng trên mặt đất, Hồng công công thì nằm bên dưới, máu tươi chảy leeng láng, đã không còn hơi thở, một sợi chân linh bay về phía tây hướng về Phong Thần bảng. ͏ ͏ ͏ ͏
Trái tim Tiêu Nguyên soái run lên, thống khổ nhắm mắt lại, Hồng công công thủ hộ giả của hoàng cung đã chết, chẳng lẽ Đại Khánh ta thật sự sắp bại vong sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Lôi Bằng đang chiến đấu trên bầu trời, khi liếc mắt nhìn xuống, trong lòng cũng run lên, vậy mà Hồng công công lại bại như vậy? Ngay cả chạy trốn cũng không chạy thoát! ͏ ͏ ͏ ͏
Cửu Xỉ Đinh Ba trong tay Bạch Hiểu Thuần thu nhỏ lại, biến thành một chiếc lược, tùy tiện đeo bên hông, hấp tấp chạy tới chỗ Trấn Tây quân. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng mang vẻ mặt tươi cười tán dương: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo trưởng, đúng là thần uy vô địch. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần gãi đầu một cái, dương dương đắc ý nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ nói, trong đám đệ tử chúng ta, ta là tuyệt nhất. ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt Ninh Khuyết lóe lên tia sáng, hình như sư phụ cũng từng nói lời này với hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó mọi người lại tiếp tục nhìn về phía chiến trường. ͏ ͏ ͏ ͏
Ầm... ͏ ͏ ͏ ͏
Hắc sắc quang mang và kim sắc quang mang nở rộ trên bầu trời, đao kiếm tương giao không nhường nhịn chút nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo nổi giận gầm lên một tiếng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mở cho ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Nguyên khí màu đen bị một đao đánh tan, Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao được bao bọc bởi kim quang, khí thế không gì không phá nổi, lập tức chém thẳng về phía Lôi Bằng. ͏ ͏ ͏ ͏
Lôi Bằng cuống quít đỡ kiếm, một tiếng “Keng” vang lên, Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao chém thẳng vào cự kiếm, cự kiếm lập tức vỡ vụn, mảnh vỡ bay đầy trời, một mảnh kiếm khá lớn đâm thẳng vào ngực Lôi Bằng. ͏ ͏ ͏ ͏
Phụt! ͏ ͏ ͏ ͏
Lôi Bằng phun ra một ngụm máu tươi, rơi thẳng xuống mặt đất, một tiếng ầm vang lên, thân thể tiếp xúc với nền đất khiến bụi mù bốc lên bốn phía. ͏ ͏ ͏ ͏
- Gào! ͏ ͏ ͏ ͏
Một con hùng sư ám kim sắc xuông ra từ trong bụi mù, vẫn chưa kịp diễu võ giương oai, đã bị Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao trong tay Thạch Hạo cầm đâm thẳng từ trên trời xuống, kim quang lóe lên đầu hùng sư lập tức nổ tung. ͏ ͏ ͏ ͏
- A... ͏ ͏ ͏ ͏
Một tiếng kêu gào thống khổ vang lên, thân thể hùng sư vặn vẹo, nguyên khí hỗn loạn tiêu tán, một cánh tay đẫm máu rơi trên mặt đất, nửa người trên Lôi Bằng nhiễm đầy máu tươi, vẻ mặt sợ hãi bỏ chạy về phía Khánh Quân. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo quát lớn: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trốn đi đâu? ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó xách đao đuổi theo. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiêu Nguyên soái giận dữ thét lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu tử lớn mật... ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó bay thẳng lên bầu trời, trường kích trong tay ôm hận đâm một kích về phía Thạch Hạo. ͏ ͏ ͏ ͏
Bóng người Thạch Hạo đột nhiên biến mất, nơi hắn đứng ban đầu xuất hiện một con chim ưng, chim ưng giống như một thanh lợi kiếm đột nhiên xông ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Một kích của Tiêu Nguyên soái thất bại, hắn lập tức sững sờ, đi đâu rồi? ͏ ͏ ͏ ͏
- A... ͏ ͏ ͏ ͏
Một tiếng hét thảm vang lên, Tiêu Nguyên soái lập tức quay đầu nhìn lại, thì trông thấy Thạch Hạo đang đứng sau lưng Lôi Bằng, Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao đã đâm xuyên cơ thể đối phương. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo thu Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao lại, thi thể Lôi Bằng rơi xuống đất kêu “Bịch” một tiếng, một sợi chân linh bay về phía Phong Thần bảng ở phía tây. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo quay người bay đến chỗ Trấn Tây quân, rơi vào giữa đại quân. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiêu Nguyên soái nhìn hai cỗ thi thể trên chiến trước, tức giận đến mức hai mắt đỏ bừng, thì thầm nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Làm sao có thể? Sao lại như thế này? ͏ ͏ ͏ ͏
Bên trong Khánh Quân, Vương Chấn Vũ vuốt chòm râu nhỏ, trong mắt lộ ra ý cười, giết hay lắm! Như vậy chắc hẳn thánh đường sẽ ra tay toàn lực nhỉ? Khánh quốc vong, Tam Thanh quan hủy, tiếp theo sẽ đến lượt thập nhị tiên sinh của Hạo Nhiên thư viện. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng hưng phấn thét lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiến công! ͏ ͏ ͏ ͏
Thùng thùng thùng... ͏ ͏ ͏ ͏
Tiếng trống tấn công vang lên. ͏ ͏ ͏ ͏
- Giết... ͏ ͏ ͏ ͏
- Giết... ͏ ͏ ͏ ͏
Trấn Tây quân như thủy triều lao về phía Khánh quốc, một bên sĩ khí như cầu vồng, một bên lòng người hoảng hốt, đại chiến vừa diễn ra, đại quân Khánh quốc đã rơi vào thế hạ phong, trận chiến này đánh từ sáng sớm tới chạng vạng tối, Trấn Tây quân giết thẳng vào trong Phong Môn quan, Khánh quốc lại mất thêm một quan ải, từ đầu đến cuối ba sư huynh đệ Thạch Hạo đều cẩn tuân lời dạy bảo của Lý Bình An, tuyệt không đối nhúng tay vào chiến tranh người phàm, sau khi giải quyết Hồng công công và Lôi Bằng, ba người không ra tay nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
Chạng vạng tối, Trấn Tây quân đã làm chủ Phong Môn quan. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong phủ thành chủ, Lý Vân Hồng chờ các nhân vật chủ chốt đến. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn mang vẻ mặt tươi cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trận chiến hôm nay, may nhờ có ba vị đạo trưởng xuất lực. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn cúi người thật sâu thi lễ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bản vương thay thiên hạ bách tính đa tạ ba vị đạo trưởng. ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương gia nói quá lời rồi, chúng ta chỉ là tuân theo sư mệnh làm việc mà thôi. ͏ ͏ ͏ ͏