Dị Thế Đạo Môn

Chương 353: Hiểu Thuần Luyện Đan

Chương 353: Hiểu Thuần Luyện Đan
Bạch Vân uyển chuyển nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư huynh, ta đi cùng ngài được chứ! Làm thủ hạ cho ngài một lần, thêm một người sẽ có thêm một phần sức lực. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân không yên lòng để một mình Bạch Hiểu Thuần luyện đan, ai biết hắn sẽ luyện ra thứ đồ chơi gì, mình đi theo cũng có thể để ý đến hắn, không để hắn khinh suất. ͏ ͏ ͏ ͏
- Được! Có điều, ngươi đừng quấy rầy ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần miễn cưỡng đồng ý. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân cung kính đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt Bạch Hiểu Thuần nhìn chung quanh, rồi dừng lại chỗ gò đất cao bên cạnh dòng suối, hắn nhếch miệng cười một tiếng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chúng ta đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn cầm lò luyện đan bay về phía gò đất, chỉ trong chớp mắt đã ngồi lên trên, lò đan được đặt phịch xuống đất. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân cũng im hơi lặng tiếng bay lên gò đất, đứng bên cạnh Bạch Hiểu Thuần. ͏ ͏ ͏ ͏
Tay Bạch Hiểu Thuần bấm ấn quyết, Ngũ Hành đại độn Thủy chi độn, Thủy linh lực sung túc chung quanh hội tụ, ngay lập tức hình thành hai căn phòng bằng nước bao phủ bọn họ, trong nháy mắt phòng nước ngưng kết thành phòng băng sáng long lanh. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân nghi hoặc hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư huynh, ngươi tạo ra cái phòng bằng băng này làm gì? Chẳng lẽ Giải Độc đan cần dùng băng hàn chi khí sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Tay Bạch Hiểu Thuần đè trên đan lô, đan lô nổ ầm một tiếng, chân hỏa cháy lên hừng hực, mặc dù chỉ là chân hỏa do linh lực tạo thành, nhưng uy lực cũng không tầm thường. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần vừa điều khiển chân hỏa vừa tùy ý trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏
- Băng hàn chi khí? Đâu cần! Ta chỉ không quen luyện đan trước mặt mọi người mà thôi. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn nhếch miệng xấu hổ cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật ra, ta tương đối nội liễm dễ thẹn thùng! ͏ ͏ ͏ ͏
Ách! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân nhìn Bạch Hiểu Thuần, ngươi thẹn thùng? Sao ta chưa bao giờ phát hiện ra nhỉ? ͏ ͏ ͏ ͏
- Thủy Sinh thảo! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân lấy lại tinh thần, trong tay lập tức xuất hiện một gốc dược thảo màu xanh biếc, hắn định ném nó vào trong lò luyện đan, thì Bạch Hiểu Thuần chìa tay ra, khiến nó xoay một vòng rồi mới tiến vào trong lò luyện. ͏ ͏ ͏ ͏
- Kim Ngân hoa! ͏ ͏ ͏ ͏
- Độc xà đảm! ͏ ͏ ͏ ͏
- Quỳnh Ngọc thụ bì! ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần mở miệng đọc tên từng loại dược liệu. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân âm thầm gật đầu, đây đều là dược vật dùng để giải độc, sư huynh cũng không phải không đáng tin như bọn họ nghĩ... ͏ ͏ ͏ ͏
- Một gốc nhân sâm trăm năm! Một gốc linh chi trăm năm! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân sững sờ, do dự một chút nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư huynh, Giải Độc đan đâu cần cái này? ͏ ͏ ͏ ͏
- Ai... Phí lời làm gì, ngươi luyện đan hay ta luyện đan? Nhanh đưa thuốc cho ta, sắp luyện hỏng rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần không cao hứng kêu lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng Bạch Vân hoảng hốt, vội vàng ném nhân sâm trăm năm và linh chi trăm năm ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần đặt nhân sâm và linh chi vào trong lò luyện đan, dương dương đắc ý nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây chính là chỗ cao minh của sư huynh, bọn họ trúng độc thống khổ như vậy, chắc chắn tổn thương nguyên khí rất lớn, sư huynh ta cho thêm nhân sâm và linh chi vào, vừa có thể chữa bệnh đồng thời cũng cải thiện thân thể bọn họ, sau khi giải độc lập tức sinh long hoạt hổ. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng Bạch Vân buồn bức, thiếu chút nữa đã tự cho mình hai cái tát, sao lại ném nhân sâm và linh chi ra ngoài hả? Trong Giải Độc đan cho thêm thuốc bổ, đây là thao tác gì? Ánh mắt hắn lo lắng nhìn lò luyện đan, chắc sẽ không sảy ra chuyện gì đâu nhỉ? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần đưa tay vỗ lên lò luyện đan một cái. ͏ ͏ ͏ ͏
Ầm! ͏ ͏ ͏ ͏
Lò luyện đan đột nhiên chấn động, vài hạt đan dược màu nâu xám chậm rãi bay ra từ trong lò luyện đan. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần đưa tay bắt lấy mấy hạt đan dược ấy, quay người nhanh chóng chạy ra bên ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Dưới gò núi, đám người Lý Vân Hồng, Thạch Hạo đang sốt ruột chờ đợi, nhìn thấy Bạch Hiểu Thuần lao ra, ánh mắt bọn họ đều sáng lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần hạ xuống trước mặt mọi người, dương dương đắc ý nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đã xong! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng vui mừng, cúi đầu thật sâu hưng phấn kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ đạo trưởng! ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết, Thạch Hạo liếc nhau, đều nhìn ra được nghi hoặc trong mắt đối phương, Bạch Hiểu Thuần luyện đan vậy mà không xảy ra chuyện gì, đúng là chuyện cổ tích! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần đưa tay ra trước mặt Lý Vân Hồng, mấy hạt đan dược đang nằm trong lòng bàn tay, hắn hào phóng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cầm đi dùng đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng chần chờ một chút nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo trưởng, chỉ có mấy hạt thuốc này thôi sao? Có mấy vạn binh sĩ trúng độc. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần tỏ vẻ thần bí nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cho bọn hắn ăn vào là biết. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng lập tức không nói thêm lời: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại lực, mang thuốc đi cho binh sĩ uống. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Ngưu Đại Lực đáp lời, bàn tay đầy thịt nhận lấy đan dược, rồi chạy về phía mấy chiếc lều vải xa xa. ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người Lý Vân Hồng cũng nhanh chân chạy theo sau, cùng nhau qua bên đó. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân Phi hạ xuống giữa đám người, đi đến bên cạnh Ninh Khuyết, nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư huynh, thuốc này có thể sẽ xảy ra vấn đề. ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết nhướng mày hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đã xảy ra chuyện gì? ͏ ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất