Chương 373: Các Phương Hiển Thánh
Hai quân tương giao, Phán Quyết quân bất khả chiến bại lần trước của Thánh đường bỗng chốc gặp khó khăn, chỉ một lát đã người ngã ngựa đổ, linh thú và kỵ sĩ Thánh đường chém giết cùng một chỗ, từng đợt tiếng gào thét vang lên, nguyên khí tàn sát bừa bãi, binh sĩ bình thường rất khó tới gần. ͏ ͏ ͏ ͏
Dưới soái kỳ, sắc mặt Tiêu Nguyên soái rất khó coi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Những tên yêu thú này ở đâu ra? ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Chấn Vũ nheo mắt, trảm đinh tuyệt sắt nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chắc chắn là của Thương Man sơn mạch, tổng bộ Đạo môn ngay tại Thương Man sơn mạch, bọn hắn cấu kết với yêu thú cùng không có gì là lạ. ͏ ͏ ͏ ͏
Chung Đoạn Nhận bay lên không trung, gào thét: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thanh Thạch Tam Thanh quan, cút ra đây cho Bản tọa. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hừ... ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo bay lên không trung, một đạo đao quang đạm kim sắc chém về phía Chung Đoạn Nhận. ͏ ͏ ͏ ͏
Thân ảnh Chung Đoạn Nhận lóe lên, trường kiếm hắc sắc đột nhiên vung lên, một đạo kiếm khí màu đen nhánh lao về phía Thạch Hạo. ͏ ͏ ͏ ͏
Keng... ͏ ͏ ͏ ͏
Keng... ͏ ͏ ͏ ͏
Keng... ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Trong tiếng va chạm dày đặc, hai người đánh nhau, thân ảnh càng bay càng cao trên không. ͏ ͏ ͏ ͏
Đại chủ giáo Hà Thiên Nhai, trên thân bao phủ bạch quang bay lên, giọng nói hùng hồn truyền khắp trên không chiến trường: ͏ ͏ ͏ ͏
- Dị đoan, tinh lọc quang minh. ͏ ͏ ͏ ͏
- Quỷ môn quan giáng lâm! ͏ ͏ ͏ ͏
Một đạo thạch môn đen nhánh như vượt qua thời không buông xuống, quỷ khí âm u bao phủ thiên địa một phương, hình thành một mảnh quỷ vực đen kịt. ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết cầm một cái ô đen to đứng ở quỷ môn quan, mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại chủ giáo, xin chỉ giáo... ͏ ͏ ͏ ͏
Quyền trượng của Đại chủ giáo Hà Thiên Nhai đột nhiên dừng lại giữa không trung, ầm... Một đạo quang trụ bạch sắc từ quyền trượng nở rộ trên không, bạch quang phóng lên tận trời, hình thành một mảnh mây trắng giữa không trung, bên trong mây trắng là vô số đạo quang tuyến bạch sắc như thiên phạt lưu quang xông thẳng về phía quỷ môn quan. ͏ ͏ ͏ ͏
- Quỷ môn quan mở... ͏ ͏ ͏ ͏
Quỷ môn quan đen nhánh mở ra, một đạo xoáy nước đen kịt hiển hiện bên trong, vô số lưu quang bị hút vào vòng xoáy biến mất không thấy gì nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
Một bên khác của chiến trường, Bạch Hiểu Thuần vung Cửu Xỉ Đinh Ba bắt đầu đại chiến với Đinh cung lệnh và Hoàng công công, lấy một địch hai không chút phí sức. ͏ ͏ ͏ ͏
Hậu phương chiến trường, mấy người Phong Thiên Dưỡng đứng cùng một chỗ. ͏ ͏ ͏ ͏
- Khó lường... ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng cảm thán một tiếng rồi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tuy ta đã biết trước bọn hắn có thể chiến tứ giai, nhưng tận mắt chứng kiến vẫn khó có thể tin nổi. ͏ ͏ ͏ ͏
Đại trưởng lão của Ngự Thú tông cười khổ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy! Trước đó lúc ta gặp bọn hắn ở một sơn thôn trong núi, đừng nói tứ giai, dù bọn hắn nhị giai cũng rất hao tổn sức lực để đối phó. ͏ ͏ ͏ ͏
- Lúc ấy cái tên tiểu tử vung đinh ba kia vẫn là người thường chưa biết gì, không ngờ chỉ trong thời gian ngắn mà đã thành cường giả tứ giai, ta cảm thấy cả một đời tu luyện đều sống trên thân chó. ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe Đại trưởng lão Ngự Thú tông nói vậy, những người còn lại đều không cười nhạo, ngược lại buồn bã trong lòng, người trẻ tuổi quá nghịch thiên, lão nhân thật tuyệt vọng! ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Các ngươi đợi chút, ta có việc cần làm một chút. ͏ ͏ ͏ ͏
Những người còn lại đều nghi ngờ nhìn Phong Thiên Dưỡng, ngươi có thể có chuyện gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Thân ảnh Phong Thiên Dưỡng xoay một cái, biến mất ngay trước mắt mọi người. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau một khắc, ầm... Một thân ảnh được khí tức cường bạo bao bọc từ giữa chiến trường phóng lên tận trời, xuất hiện ngay trong chiến trường của Bạch Hiểu Thuần, một phát bắt lấy đầu của Đinh cung lệnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Con ngươi Đinh cung lệnh co rụt lại, cảm nhận được sát khí bành trướng sau lưng, hét lên một tiếng nhuyễn kiếm muốn đâm ra sau. ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng cười lạnh, dùng sức nắm lấy, ‘răng rắc’ một tiếng, máu đầu văng khắp nơi, thi thể rách nát bất lực ngã xuống dưới. ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng công công đột nhiên vụt qua chiến trường, khiếp sợ kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Phong Thiên Dưỡng, ngươi muốn tìm chết, không sợ bệ hạ tức giận sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng cười ha ha nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta rất sợ! Nhưng vị Khánh Đế kia dám rời khỏi Hoàng Đô sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Hậu phương chiến trường, Kim Điêu hoá hình lão giả ngẩn người, phẫn nộ kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hèn hạ! Vậy mà dám đánh lén. ͏ ͏ ͏ ͏
Thân ảnh bay vút lên không trung, quát: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hoàng công công, ta chính là Kim Điêu vương Thương Man sơn mạch, mau nhận lấy cái chết đi. ͏ ͏ ͏ ͏
- E hèm... Ta chính là Hôi Hùng vương Thương Man sơn mạch. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta chính là Linh Xà vương Thương Man sơn mạch! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta chính là m Sát quỷ vương Thương Man sơn mạch... ͏ ͏ ͏ ͏
Từng nhân ảnh thi nhau chen lấn vút bay lên không trung, bao vây Hoàng công công ở giữa. ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng công công bỗng trợn tròn mắt, đối mặt với nhiều đối thủ có sức mạnh tương tự hoặc hơn hắn, suýt chút nữa thốt ra một câu ‘Mẹ kiếp! ’, trong lòng chảy ra một dòng nước mắt tuyệt vọng, không ai bắt nạt người như các ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
Sau một lát, thi thể rách nát của Hoàng công công rơi xuống. ͏ ͏ ͏ ͏