Chương 372: Đại Chiến Bắt Đầu
Bạch Vân trầm ngâm một lát, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thánh đường thì sao? Lần này các ngươi sẽ phải đối phó với Thánh đường, ngươi không sợ Thánh đường trả thù sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng cười ha ha nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đương nhiên, uy danh Thánh đường ai mà không sợ? Nhưng không phải có Tam Thanh quan, có Quán chủ ở đây sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân kinh ngạc hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi tin tưởng Quán chủ chúng ta vậy sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng nhẹ gật đầu, thong thả nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta từng thấy Quán chủ xuất thủ hai lần, lần đầu tiên là Tà Thần cũng chính là lúc Phu Tử sư đệ phá phong ra, đó là lần đầu tiên ta thấy Quán chủ xuất thủ, một chưởng trấn áp mấy vạn ma hồn, sức mạnh vô cùng khủng bố, ngay cả Phu Tử sư đệ cũng phải kính nể vạn phần. ͏ ͏ ͏ ͏
- Lần thứ hai là đại hỏa Thương Man Sơn, Quán chủ dùng Long hồn hổ phách tuyên lệnh, ra lệnh một tiếng trấn áp mấy vạn dặm Thương Man sơn mạch, chỉ một ý nghĩ e là có thể phá vỡ toàn bộ dãy núi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Cho nên ta hiểu rất rõ sức mạnh của Quán chủ, rất mạnh, vô cùng mạnh, về phần mạnh đến mức độ nào, chúng ta hoàn toàn không thể phỏng đoán được. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân cười ha ha nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Còn có một lần là lúc Phong tông chủ tấn công Tam Thanh quan. ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng cười ngượng ngùng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tuổi nhỏ xúc động, xin Bạch Vân đạo trưởng đừng trêu ghẹo ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Khóe miệng Bạch Vân co giật một chút, tuổi nhỏ xúc động? Lão yêu quái trên năm trăm tuổi, vậy mà còn nói tuổi nhỏ? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân nghiêm mặt nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bọn hắn cũng nghĩ như vậy sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng xem thường nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bọn hắn chỉ muốn đánh cược một phen mà thôi, dưới tình huống Khánh Quốc liên tục đồ sát, linh thú của Thương Man sơn mạch tổn thất nặng nề, nếu không nắm lấy cơ hội cược một phen thì cuối cùng bọn hắn cũng không có sức phản kháng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi thì sao? Ngươi là vì cái gì? Chẳng lẽ cũng chỉ vì muốn Khánh Đế chết? ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng trầm ngâm một chút, mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng là ta cũng có tư tâm, công pháp của Ngự Thú tông chúng ta có vấn đề rất nghiêm trọng, nhân thú đồng tu, cuối cùng tu người không ra người thú không ra thú, tâm trí bị thú tính che đậy. Cho nên ta muốn xin Quán chủ giúp ta giải quyết vấn đề này. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân kinh ngạc hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sao trước đây ngươi không nói? ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng ngạo nghễ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bản tọa không giống bọn hắn, trước khi bọn hắn làm việc gì cũng muốn nói điều kiện ra trước, nhưng thứ Bản tọa theo đuổi chính là, làm việc rút ngắn mối quan hệ trước, sau đó mới thuận theo tự nhiên cầu người khác. ͏ ͏ ͏ ͏
- Bọn hắn chỉ giao dịch một lần, còn thứ bổn tọa coi trọng chính là tình hữu nghị lâu dài với Đạo môn. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân cười ha ha nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Phong tông chủ không hổ là Phong tông chủ, riêng trí tuệ này bọn hắn đã hoàn toàn không thể nào so sánh được, có Phong tông chủ tương trợ, bại vong của Khánh Quốc có thể thấy không còn xa nữa... ͏ ͏ ͏ ͏
Hai ngày sau đó, thùng thùng thùng... Tiếng trống dồn dập vang lên trên chiến trường, sát khí giao đấu hai quân ngập tràn khắp thiên địa. ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Chấn Vũ cưỡi Hắc Hổ đứng bên cạnh Tiêu Nguyên soái, sờ hai chòm râu nhỏ, nheo mắt nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nguyên soái phải cẩn thận, thời gian trước bọn hắn vẫn luôn phòng thủ mà không chiến, bây giờ đột nhiên xuất chiến sợ là có chỗ dựa. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiêu Nguyên soái nhược hữu nhược vô gật đầu, mở miệng cười ha ha nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bát Hiền vương, làm rùa đen rụt đầu mấy ngày nay, cảm thấy thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng lớn tiếng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Làm phiền Tiêu Nguyên soái quan tâm, Bản vương cảm giác rất tốt, ăn ngon, ngủ ngon. ͏ ͏ ͏ ͏
- Chỉ là lúc nói chuyện với tù binh lại phát hiện ra bọn hắn đều là dân chúng bình thường, bị ép buộc ra chiến trường. Rất nhiều dân chúng chết trên sa trường, không biết trong lòng Tiêu Nguyên soái có chút áy náy nào với bọn hắn hay không. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiêu Nguyên soái lạnh lùng giơ cao trường kích, lớn tiếng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hi sinh trên chiến trường là điều khó tránh khỏi, đây là vinh quang của bọn hắn, cũng là vinh quang của Đại Khánh. Vì Đại Khánh, giết... ͏ ͏ ͏ ͏
Vút... Lý Vân Hồng rút trường kiếm ra, giơ cao quát lớn: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trừ bạo quân, nghênh thịnh thế, giết... ͏ ͏ ͏ ͏
Thùng thùng thùng... Tiếng trống nổi lên càng dồn dập hơn. ͏ ͏ ͏ ͏
Giết... ͏ ͏ ͏ ͏
Giết... ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Binh sĩ hai phe đồng thời lao về phía đối phương. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong Khánh quân, một đội kỵ sĩ bạch giáp hơn một ngàn người xông ra, trên thân được bao phủ quang mang bạch sắc nguyên khí, như kiếm sắc đâm về phía Trấn Tây quân. ͏ ͏ ͏ ͏
Trấn Tây quân tránh sang hai bên, à hú... À hú... À hú... Từng con linh thú trong binh sĩ xông ra, còn có cả một vài đệ tử Ngự Thú tông cưỡi trên linh thú. ͏ ͏ ͏ ͏
Ầm... ͏ ͏ ͏ ͏