Chương 375: Chiến Đi
Sau một hồi lâu, trong sơn động trán Lý Bình An chi chít mồ hôi lạnh, đột nhiên mở to mắt, trong mắt lộ vẻ vui mừng như điên, đại chiến kết thúc, Chung Quỳ chém giết Đoạt Tâm quỷ vương, bần đạo sống đến khi kết thúc... ͏ ͏ ͏ ͏
Bên trong đầu lập tức vang lên một giọng nói: "Đinh... Chúc mừng túc chủ vượt qua được Chung Quỳ phục ma, ban thưởng cơ hội sử dụng Chung Quỳ Trấn Ma kiếm một lần." ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt Lý Bình An lóe lên một sự vui mừng điên cuồng, Chung Quỳ Trấn Ma kiếm là thần khí chân chính có nguồn gốc từ Địa Phủ, đẳng cấp còn cao hơn Tử Thanh song kiếm, dù hắn không phát huy được bao nhiêu sức mạnh của nó nhưng chắc chắn vẫn là một đại sát khí. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngay lúc Lý Bình An qua cửa Chung Quỳ phục ma, Khánh Đế cũng rời khỏi hoàng cung tiến vào Thánh đường. ͏ ͏ ͏ ͏
Hiện tại Khánh Đế lại càng thêm đáng sợ, tóc tai bù xù như điên, ánh mắt đỏ ngầu như dã thú. ͏ ͏ ͏ ͏
Khánh Đế mang theo hắc ám âm trầm dày đặc tiến vào trong Thánh đường, đại điện Thánh đường tràn ngập ánh sáng rực rỡ bỗng chốc bị bóng tối cướp đoạt một nửa không gian. ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Vi Thương hơi nhíu mày, rất không thích Khánh Đế tràn đầy hắc ám kia. ͏ ͏ ͏ ͏
Khánh Đế ẩn thân trong bóng tối, cười lạnh nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha... Tài Quyết ti Thánh đường trọng thương, Đại giáo chủ Thánh đường bỏ mình, Phán Quyết quân của Thánh đường tổn thất hầu như không còn gì, Thánh đường? Theo trẫm thấy hay là đổi thành Ô Quy đường đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Vi Thương bình thản hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không cần dùng phép khích tướng vụng về như vậy, nói đi! Ngươi tới làm gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Khánh Đế nghiến răng nghiến lợi khàn khàn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trẫm muốn đánh một trận với Quán chủ Tam Thanh quan, phân rõ thắng bại, định rõ sinh tử. ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Vi Thương lắc đầu chậm rãi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Từ sau lần trước ngươi bại trận quay về, ngươi đã không có tư cách giao phong với hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Sương dày lập tức nổi lên sóng gió mãnh liệt, Khánh Đế âm trầm nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cho nên, trẫm muốn ngươi giúp trẫm. ͏ ͏ ͏ ͏
Rồi cười lạnh nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thánh đường tổn thất nặng nề như vậy đều do ngươi không hành động gây ra, một khi Thánh Sơn trách tội xuống, ngươi cũng không thoát khỏi liên quan. ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Vi Thương sầm mặt lại, bên trong đại điện lập tức đầy áp lực nặng nề, trầm ngâm một lát rồi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy thì chiến đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Trong bóng tối, Khánh Đế lạnh lùng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bày ra nội tình của Thánh đường ngươi, trận chiến này chẳng những liên quan đến tồn vong của Khánh Quốc, mà còn liên quan đến việc Thánh đường ngươi có thể tồn tại trong Khánh Quốc hay không. ͏ ͏ ͏ ͏
Bóng tối rút đi như thủy triều, ánh sáng rực rỡ lại ngập tràn khắp đại điện. ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Vi Thương đứng dậy khỏi ghế bạch ngọc, tượng thần khổng lồ phía sau nở rộ bạch quang sáng chói, tiếng răng rắc vang lên, quyền trượng khổng lồ trong tay tượng thần xuất hiện vết rạn, chất liệu như bạch ngọc ‘rắc rắc’ rơi xuống, lộ ra một cây thủ trượng như khô mộc bên trong, lơ lửng trong không trung. ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Vi Thương đưa tay cầm lấy, thủ trượng như khô mộc rơi vào tay, tay vuốt ve thủ trượng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lão Bằng Hữu, lại bắt đầu dùng ngươi rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Một đạo lưu quang kim sắc chảy qua thủ trượng, biểu hiện sự bất phàm của nó. ͏ ͏ ͏ ͏
Thùng... ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Vi Thương chống thủ trượng trên mặt đất, mở miệng kêu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Người đâu! ͏ ͏ ͏ ͏
Một kỵ sĩ bạch giáp từ bên ngoài chạy vào, hai tay giao nhau trước ngực, cung kính thi lễ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đường chủ... ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Vi Thương ra lệnh: ͏ ͏ ͏ ͏
- Truyền mệnh lệnh của ta, lệnh cho tất cả tế tự, giáo chủ, kỵ sĩ, Tài Quyết ti nhân viên của Thánh đường tiến về Phù Phong thành. ͏ ͏ ͏ ͏
Kỵ sĩ bạch giáp chấn động, cung kính đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Rồi xoay người đi ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Vi Thương đứng trong đại điện trống không, thở dài một hơi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hi vọng Tiểu Nguyệt Nhi và Bạch Phong sẽ không mẫu thuẫn nhau vì chuyện này! ͏ ͏ ͏ ͏
Bên kia Khánh Đế chưa trở lại hoàng cung, mà một đường ra khỏi thành đi về phía Hoàng lăng Tây Sơn. ͏ ͏ ͏ ͏
Trời chập tối, Hoàng lăng trên dãy núi ngập tràn khí tức áp lực, quái điểu hắc sắc đậu trên cây kêu lên quác quác quác. ͏ ͏ ͏ ͏
Khánh Đế mang theo hắc ám sâu thẳm, đi vào Hoàng lăng, dọa hắc điểu liên tục kêu quác quác bay lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Khánh Đế đi đến trước một Từ Đường khổng lồ sâu trong Tây Sơn, bình thường nơi này đều do Hoàng công công trông giữ, nhưng hiện tại Hoàng công công đã chết trên sa trường, cánh cửa khổng lồ của Từ Đường đóng chặt. ͏ ͏ ͏ ͏
Khánh Đế tiến lên nhẹ nhàng đẩy, cửa lớn Từ Đường ‘kẽo kẹt’ một tiếng mở ra hai bên, bên trong chiếu ra một mảnh bóng đen tối tăm, không có một ngọn đèn nào, giống như cự thú chiếm cứ trong bóng tối, có chút khủng bố. ͏ ͏ ͏ ͏
Khánh Đế trực tiếp cất bước đi vào, vung tay lên, ‘ông’ một tiếng bốn vách tường dâng lên hỏa diễm, chiếu sáng bên trong phòng, chỉ thấy mấy pho tượng Đế Hoàng cao ba thước xếp theo thứ tự hình Kim Tự Tháp bên trong đại điện, ngồi trên cùng chính là Đại Đế khai quốc. ͏ ͏ ͏ ͏
Khánh Đế đi đến trước những pho tượng, mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ra cả đây cho trẫm! ͏ ͏ ͏ ͏