Chương 379: Hai Với Một
Đồng thời Chung Đoạn Nhận ngửa người ra sau, thân Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao lướt qua sát mặt Chung Đoạn Nhận, hai người trượt qua, đối diện cách xa nhau. ͏ ͏ ͏ ͏
Thân kiếm của Chung Đoạn Nhận hơi xoay, phản chiếu ánh sáng mặt trời trên mặt Thạch Hạo, Thạch Hạo vô thức nheo mắt, bỗng chốc lùi lại, hai đạo kiếm khí ầm ầm đảo qua nơi trước đó Thạch Hạo đứng. ͏ ͏ ͏ ͏
Chung Đoạn Nhận đột nhiên đuổi kịp, phanh phanh phanh... Hai người triển khai đại chiến ngay giữa chiến trường, giống như hai đạo huyễn ảnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Bịch... ͏ ͏ ͏ ͏
Bịch... ͏ ͏ ͏ ͏
Hai người đồng thời rớt ra ngoài, trượt ra rất xa chiến trường, trước ngực Thạch Hạo xuất hiện một dấu chân, trước ngực Chung Đoạn Nhận cũng có một lỗ tròn, không ngừng tuôn máu ra ngoài, đương nhiên đó là do phần đuôi của Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao đâm ra, vết thương của Chung Đoạn Nhận nặng hơn một phần. ͏ ͏ ͏ ͏
- Khụ khụ... ͏ ͏ ͏ ͏
Chung Đoạn Nhận che miệng ho khan hai tiếng, phụt... Phun ra một ngụm máu. ͏ ͏ ͏ ͏
Chung Đoạn Nhận giơ trường kiếm trong tay lên, hung ác nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đến nữa đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo phủi phủi dấu chân trước ngực, hai người đồng thời lao về phía đối phương. ͏ ͏ ͏ ͏
Keng... Tiếng đao kiếm đụng vào nhau, linh lực kim sắc và nguyên khí hắc sắc giao phong, hình thành hai nửa vòng tròn tranh phong tương đối. ͏ ͏ ͏ ͏
Chung Đoạn Nhận gào thét lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tài Quyết Chi Kiếm... ͏ ͏ ͏ ͏
Nguyên khí hắc sắc phóng đại. ͏ ͏ ͏ ͏
Con ngươi Thạch Hạo co rụt lại, thân ảnh bỗng chốc biến mất hóa thành một con chim ưng bay lên trời, nguyên khí hắc sắc hào hùng tiết ra, hình thành một nửa hình tròn kiếm khí chém về phía Khánh quân. ͏ ͏ ͏ ͏
Quyền trượng trong tay Minh Vi Thương nện xuống mặt đất, Quang Minh nguyên khí giữa thiên địa hội tụ hình thành một bình chướng bạch sắc, ầm... Nguyên khí hắc sắc đâm vào trên bình chướng, toàn bộ bùng phát ra, hình thành một đạo quang mạc hắc sắc phóng lên tận trời, nhưng không thể đánh phá phòng ngự Quang Minh. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo hóa thành chim ưng, đáp xuống, song trảo lóe ra hàn quang. ͏ ͏ ͏ ͏
Chung Đoạn Nhận đột nhiên vung kiếm vút qua, song trảo của chim ưng chộp được trường kiếm, keng một tiếng, đóm lửa nở rộ, phát ra tiếng sắt thép va chạm. ͏ ͏ ͏ ͏
Chung Đoạn Nhận còn chưa kịp lấy lại tinh thần, chim ưng đột nhiên biến thành Thạch Hạo, xoay người hạ Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao ‘phụt’ một tiếng đâm xuyên cơ thế. ͏ ͏ ͏ ͏
Thân thể Chung Đoạn Nhận run lên, trường kiếm trong tay ‘bộp’ một tiếng rơi xuống đất, đôi mắt nhìn Thạch Hạo tràn đầy thù hận và không cam lòng. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ ngươi đã chỉ giáo thời gian dài như vậy! ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn rút Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao ra, Chung Đoạn Nhận phịch một tiếng ngã sấp xuống, hào quang trong mắt tan đi, một vòng chân linh đi về phía Phong Thần bảng. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo nhặt trường kiếm hắc sắc dưới đất lên, nhảy lên bay về bên cạnh Lý Bình An, cười hì hì nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, ta thắng! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm... ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhẹ gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần cưỡi hắc mã từ trong Trấn Tây quân chạy ra, mở miệng kêu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Liễu Không Huyền đi ra đánh một trận. ͏ ͏ ͏ ͏
Liễu Không Huyền bay ra, cái chết của Chung Đoạn Nhận đã hoàn toàn bùng lên lửa giận trong lòng Liễu Không Huyền, phẫn nộ kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chết đi cho ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Một kiếm phá không chém về phía Viên Phần. ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt Viên Phần ngưng tụ đâm trường thương ra, keng... Thương kiếm tương giao, hai người lập tức cùng chiến đấu. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau một lát, Viên Phần cưỡi ngựa bị trọng thương chém chết Liễu Không Huyền. ͏ ͏ ͏ ͏
Bên trong Khánh quân, một người trung niên tiến lên, nhìn một thanh niên cao gầy bên trong Trấn Tây quân bằng ánh mắt thù hận nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Xà vương, ra đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Xà vương thè lưỡi, do dự một chút rồi đi ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhìn huyết sát chi khí và tử khí dâng trên đỉnh đầu Xà vương, thở dài một hơi. ͏ ͏ ͏ ͏
Phong tông chủ tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, ngươi không coi trọng Xà vương? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An chậm rãi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hắn thua! ͏ ͏ ͏ ͏
Sau một lát, Xà vương bỏ mình. ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng do dự hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, sao ngài không nhắc nhở hắn một chút? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Huyết sát quấn thân đã che đậy linh trí hắn, bần đạo có thể cứu được hắn nhất thời, nhưng không cứu được cả đời, nhân quả quấn lấy hắn khó thoát một kiếp, ngã xuống lúc này chưa hẳn không phải cơ duyên. ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng nghe xong cảm thấy mờ mịt, chết sao lại là cơ duyên? ͏ ͏ ͏ ͏
Càng lúc càng nhiều người bước ra khiêu chiến, tất cả mọi người có thù báo thù, có oán báo oán, chân linh thanh toán trên chiến trường không ngừng bay về phía bảng Phong Thần. ͏ ͏ ͏ ͏
Dần dần đến chạng vạng tối, cuối cùng không ai tiến lên khiêu chiến nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
Khóe miệng Khánh Đế lộ ra một nụ cười tàn khốc. ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Vi Thương đứng dậy nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, đến lượt chúng ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đứng lên, hai tay chắp sau lưng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Một trận chiến trên không! ͏ ͏ ͏ ͏
Khánh Đế ngự ầm ầm nổ tung, cả người bay vút lên không, Minh Vi Thương cũng bay lên, hai người lơ lửng giữa không trung, ma khí cuồn cuộn hội tụ cùng Quang Minh nguyên khí, giống như hai Thần Ma. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An chân đạp Thái Cực Đồ bay đến đối diện hai người, chỉ một ngón tay quát: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lưỡng Nghi đại trận! ͏ ͏ ͏ ͏