Chương 403: Tới Lý Quốc
Lý Bình An cưỡi Thanh Ngưu, Bạch Hiểu Thuần cưỡi Đại Bạch Trư, đám người Thanh Tuyết, Thanh Vũ, Ninh Khuyết và Thạch Hạo cũng tìm được tọa kỵ để cưỡi trong sơn mạch, tọa kỵ của Thanh Tuyết và Thanh Vũ là Lưỡng Đầu Lộc, Thạch Hạo và Ninh Khuyết cưỡi Lưỡng Đầu Sơn Ngưu, đều là linh thú, tuy rằng thực lực không mạnh, thế nhưng để đi đường thì vẫn có thể, đoàn người trùng trùng điệp điệp đi về phía tây, trèo đèo lội suối, băng khe vượt sông. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi đi ra khỏi Thương Man sơn mạch, đoàn người đi tới một trấn nhỏ, mấy người ăn mặc trang phục kỳ dị, cưỡi trâu, ngựa, nai vẫn rất thu hút sự chú ý của người khác. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ cưỡi tiểu lộc đi bên cạnh Lý Bình An, tò mò nhìn xung quanh, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, đây chính là Lý Quốc sao? Không có gì khác so với Khánh... Không phải, là Đường Quốc! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười lớn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chỉ cách một dãy núi, đương nhiên không khác nhau nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ lại quan sát thêm một hồi, cười hì hì nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, ta phát hiện y phục của bọn họ không quá giống với bên Đường Quốc. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An gật đầu cười. ͏ ͏ ͏ ͏
Đoàn người nghỉ ngơi bên trong thành trấn rồi tiếp tục lên đường, dọc theo lộ tuyến đi qua rất nhiều thành trì, lĩnh hội được rất nhiều phong thổ, về phần chuyện ăn chơi trác táng, ngốc nghếch gây chuyện thì vẫn thật sự chưa phát sinh, gặp phải cường đạo chặn đường cũng tiện tay bắt lại, đưa đến quan phủ gần đó. ͏ ͏ ͏ ͏
Mấy tháng sau khi dầm mưa giãi nắng, đoàn người đi tới một tòa thành trì nằm sát rìa biên giới sa mạc, binh lính trước thành trì đứng san sát cạnh nhau, chỉ có lác đác mấy người vội vã bước đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Đoàn người Lý Bình An đi tới trước thành trì, lập tức có một tướng lĩnh mặt mũi phong sương ngăn lại, đánh giá bọn họ hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Các ngươi là ai? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An chắp tay thi lễ, cười lớn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bần đạo chính là lữ nhân tới từ Đại Đường phương Đông! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại Đường? ͏ ͏ ͏ ͏
Tướng lĩnh cau mày đánh giá Lý Bình An, nghi ngờ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sao ta lại không biết ở phía Đông có Đại Đường? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An giải thích nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chính là Khánh Quốc trước kia, đã thay đổi triều đại rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Tướng lĩnh kia lộ ra vẻ kinh ngạc trong mắt, Khánh Quốc vậy mà đã thay vua đổi chúa rồi sao? Trong khoảng thời gian này vẫn luôn phát rầu vì chuyện bên trong thành, không hề để ý tới chuyện bên ngoài, không ngờ tới đã xảy ra chuyện lớn này. ͏ ͏ ͏ ͏
Tướng lĩnh dò xét nhìn mấy người, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vào đi! Chú ý ban đêm đừng đi ra ngoài, nếu không thì dễ gặp phải chuyện không may đấy. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An chắp tay thi lễ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ tướng quân chỉ điểm. ͏ ͏ ͏ ͏
Đoàn người đi vào bên trong thành trì. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Tuyết đi bên cạnh Lý Bình An, hiếu kỳ ngẩng đầu hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, vì sao hắn lại không muốn chúng ta ra ngoài vào ban đêm vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đưa tay ra quơ đằng trước mặt một cái, trong không gian xung quanh hiện lên một khí thể hôi sắc, sau đó tiêu tán dưới ánh mặt trời. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo kinh ngạc la lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Là yêu khí! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy! Bên trong tòa thành này tràn đầy đại yêu yêu khí. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần nghi ngờ nhìn bên cạnh, kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vì sao ta không phát hiện vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tu vi của các ngươi quá thấp! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần lẩm bẩm nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhưng mà, chẳng phải sư phụ cũng là Kim Đan kỳ đó sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Sắc mặt Lý Bình An tối sầm lại, thật sự không muốn nói chuyện với hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ khinh bỉ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi thì biết cái gì? Sư phụ như vậy là phản phác quy chân! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần cãi lại: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không phải nhé, rõ ràng là giả heo ăn thịt hổ! ͏ ͏ ͏ ͏
Một giọng nói âm trầm vang lên bên cạnh: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi nói ai giả heo? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần rụt cổ một cái, nghiêng đầu nhìn về phía Lý Bình An, cười khì khì nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, ta đang khen người mà! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An hừ lạnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt Thanh Tuyết sáng lên nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, phía trước có khách điếm, chúng ta ở lại chỗ đó đi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Được! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An gật đầu một cái. ͏ ͏ ͏ ͏
Đoàn sư đồ đi tới trước khách điếm, xoay người xuống khỏi tọa kỵ. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần lớn tiếng gào lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chưởng quỹ, đi ra tiếp khách! ͏ ͏ ͏ ͏
Một lão đầu mặc hôi bào bước nhanh đi ra từ bên trong khách điếm, thấy đoàn người Lý Bình An liền vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mời khách nhân mau vào bên trong, mới vừa rồi tiểu lão nhi ngủ bên trong phòng, thật là ngại qúa. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không sao cả, xin hãy sắp xếp tọa kỵ của chúng ta một chút. ͏ ͏ ͏ ͏
Lão đầu nhìn về phía tọa kỵ của mấy người, trong mắt thoáng qua vẻ cổ quái, có Thanh Ngưu phổ thông, có Lưỡng Đầu Sơn Ngưu, lại còn có cả Lưỡng Đầu Lộc, không biết còn tưởng là đến bán súc vật đấy! ͏ ͏ ͏ ͏
Đủ loại ý nghĩ bất chợt nảy lên trong đầu lão giả, sau đó lớn tiếng hô lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu Bạch, chết ở đâu rồi? ͏ ͏ ͏ ͏