Chương 443: Kim Sa Yêu Vương Quay Về
Lý Bình An cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm! Ta tin tưởng ngươi có thể làm được. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần ngẩng đầu ưỡn ngực, trông đợi chờ sự an bài tử sư phụ, ta chính là đệ tử mà sư phụ xem trọng nhất, nhiệm vụ giao cho ta hẳn là quan trọng nhất, ta nhất định phải gắng sức hoàn thành, tuyệt đối không khiến sư phụ thất vọng. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đứng dậy nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đem bát nồi đi rửa đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Chậm rãi đi ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần bỗng nhiên trợn tròn mắt, không phải là nhiệm vụ quan trọng nhất sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An rời khỏi, Bạch Hiểu Thuần nhìn canh thừa cơm cặn trên bàn, tự an ủi bản thân nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhất định là nhiệm vụ quá nguy hiểm, sư phụ lo cho sự an toàn của ta, thế nên mới để ta ở lại rửa bát. Hu hu! Thật cảm động quá, quả nhiên là sư phụ hiểu rõ ta nhất. ͏ ͏ ͏ ͏
Đang lúc Lý Bình An vội vàng luyện chế Càn Khôn Đại, phía nam Kim Sa sa mạc nổi lên một trận bão cát, bão sát cuốn về phía yêu quật của Kim Sa yêu vương, sau khi tới tần yêu quật, bão cát thoáng chốc tiêu tan, một độc nhãn lão giả xuất hiện trên không trung, bay về phía yêu quật. ͏ ͏ ͏ ͏
Mới vừa tới gần yêu quật trong phạm vi nghìn cây, sắc mặt lão giả đột nhiên đại biến, bất thình lình tăng tốc độ, kéo thành một ảo ảnh thật dài trên không trung, bay đến trước vùng trời của ốc đảo, nhìn lướt qua ốc đảo tràn ngập xác chết, thân ảnh thoáng qua rồi hạ xuống trước một xác chết to lớn. ͏ ͏ ͏ ͏
Xác khô của hồ ly to lớn mang sắc mặt dữ tợn, nhe răng ngoác miệng, cho dù đã chết nhưng vẫn mang theo khí tức hung lệ nồng nặc. ͏ ͏ ͏ ͏
Lão giả khom lưng nhìn xác khô của hồ ly, da mặt không kiềm được mà run run, bên trong độc nhãn chảy xuống một giọt nước mặt, chợt ngẩng đầu rống giận gầm lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Là ai! Rốt cuộc là ai đã giết Kỵ Nhi! ͏ ͏ ͏ ͏
Gào! ͏ ͏ ͏ ͏
Lão giả đột nhiên biến thành hồ ly thú đầu, ngửa mặt lên trời rống dài một tiếng, tầng mây trêm không trung đều bị đánh tan. ͏ ͏ ͏ ͏
Ầm! ͏ ͏ ͏ ͏
Ầm! ͏ ͏ ͏ ͏
Ầm! ͏ ͏ ͏ ͏
Bên ngoài ốc đảo dâng lên từng trận sóng cát, sa lãng xiêu vẹo che khuất, bao phủ toàn bộ vùng trở của ốc đảo. ͏ ͏ ͏ ͏
Kim Sa yêu vương lấy cái tay run rẩy sờ nhẹ lên thi thể của Kim Vô Kỵ, ánh mắt sung huyết tràn đầy sự thù hận, gầm nhẹ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Kỵ Nhi, cha đã trở về rồi đây, cha đến báo thù cho ngươi, là nhân tộc thì đồ thành diệt quốc, là yêu thú thì diệt tộc. ͏ ͏ ͏ ͏
Gào! ͏ ͏ ͏ ͏
Kim Sa yêu vương ngửa mặt lên trời, rống giận thét dài, thoáng chốc phóng lên trên cao, đùng đoàng chẳng khác nào tuyết lở, cát bụi vô tận bao phủ toàn bộ ốc đảo, tòa ốc đảo trong chớp mắt tiêu thất trong sa mạc. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Ốc đảo của xà nhân tộc lúc này đã được mở rộng gấp mấy lần, những xà nhân tộc ở những ốc đảo còn lại cũng nhộn nhịp di chuyển đến đây, tượng thần Nữ Oa khổng lồ trông xuống, bên trong ốc đảo tràn đầy tiếng cười nói vui vẻ và sức sống. ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩm Linh như thường lệ, quỳ gối dưới chân Nữ Oa nương nương thành tín cầu nguyện, đang lúc cầu nguyện, tâm thần chợt hoảng hốt một trận, tiếng gầm giận dữ vang lên bên tai, kế tiếp trong đầu hiện lên bão cát cuồn cuộn, huyết sắc độc nhãn như ẩn như hiện bên trong cát bụi. ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩm Linh đột nhiên mở mắt, cung kính bái lạy tượng thần Nữ Oa, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ mẫu thần đã gợi ý! ͏ ͏ ͏ ͏
Vội vàng trườn ra phía ngoài, phi thẳng lên trên không trung, đi tới sát biên giới của ốc đảo. ͏ ͏ ͏ ͏
Hành động bộc phát của Cẩm Linh cũng kinh độc đến xà nhân tộc bên trong ốc đảo, một số trưởng lão rối rít tập trung về phía Cẩm Linh, trên người của ai cũng bao được bao phủ bởi linh quang, tốc độ đung đưa của đuôi cũng nhanh chóng. ͏ ͏ ͏ ͏
Một đám trưởng lão nhanh chóng đi tới biên giới của ốc đảo, gặp được Cẩm Linh tay cầm quyền trượng, bày thế trận chờ quân địch. ͏ ͏ ͏ ͏
Một tộc trưởng của bộ lạc khi trước, bây giờ là trưởng lão, lo lắng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tộc trưởng, sao vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩm Linh nghiêm trọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Kim Sa yêu vương đã quay về rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Cái gì? Kim Sa yêu vương đã trở lại rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy phải làm sao bây giờ? ͏ ͏ ͏ ͏
- Kim Sa yêu vương nhất định sẽ tới tìm chúng ta. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Những trưởng lão tới từ ốc đảo khác vô thức hô lên một tiếng sợ hãi, sinh lòng sợ sệt khôn cùng. ͏ ͏ ͏ ͏
Đại trưởng lão cả giận nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sợ cái gì mà sợ? Chúng ta chính là hậu nhân của Nữ Oa, các ngươi vậy mà lại bị một con yêu vương dọa cho sợ vỡ mật, đúng là khiến Nữ Oa nương nương mất mặt. ͏ ͏ ͏ ͏
Toàn bộ trưởng lão vô thức quay đầu nhìn về tượng thần vĩ đại ở nơi trung tâm của ốc đảo, tượng thần to lớn oai phong uy nghiêm cao chót vót ở trung tâm ốc đảo, giống như định hải thần châm vậy, khiến cho lòng của xà nhân tộc vững vàng. ͏ ͏ ͏ ͏
Những tộc trưởng của các bộ lạc khác nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vinh quang của Nữ Oa nương nương, ta nguyện ý lấy cái chết để bảo vệ, thế nhưng thời gian tu luyện của chúng ta quá ngắn, không phải là đối thủ của Kim Sa yêu vương, lo lắng của ta là hậu nhân Nữ Oa chúng ta còn có thể truyền thừa được hay không. ͏ ͏ ͏ ͏