Dị Thế Đạo Môn

Chương 459: Đại Chiến Cuối Cùng

Chương 459: Đại Chiến Cuối Cùng
- Ăn một cú bổ của ta đây! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần giơ cao Cửu Xỉ Đinh Ba rồi bổ xuống, phập! Cái ót của đường chủ trẻ tuổi nổ tung, thi thể thoáng co quắp rồi ngã xuống dưới, linh hồn vô tri vô giác bị Ninh Khuyết lôi ra. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần đứng trên không trung, đắc ý hô to: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chỉ là một ngũ giai nhỏ bé mà thôi, đúng là thùng rỗng kêu to. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo bụm ngực bay từ đằng xa tới, nhịn không được mà ho khan, khóe miệng có huyết dịch nhàn nhạt chảy xuống. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần nhìn về phía sư huynh, đắc ý nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư huynh, ban nãy ngươi có thấy không, ta diệt sát ngũ giai đó, có oai không? ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo tùy tiện gật đầu, lộ ra chút không yên lòng. ͏ ͏ ͏ ͏
Chín ngục ngủ và Tiêu nguyên soái đang đứng ở nơi xa đều sinh lòng cảm khái, thật sự không hổ là đệ tử thân truyền của quán chủ, lợi hại quá! Thực sự là quá lợi hại! ͏ ͏ ͏ ͏
Ở đinh ngọn núi phía dưới, Lý Bình An cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Kết thúc rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Diêm La vương lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chắc là chỉ tạm thời kết thúc thôi, Thánh Đường tuyệt đối không từ bỏ ý đồ. ͏ ͏ ͏ ͏
Luân Chuyển vương chớp mắt, nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, Đại Đường chúng ta có Địa Phủ, vạn tượng canh tân, người xem xem có phải nên mời Hạo Nhiên thư viện Thập Nhị tiên sinh về hay không, để nàng cũng xem xem sự biến hóa mới của Đại Đường chúng ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Tần Quảng vương và Diêm La vương mắt sáng rỡ lên, nghe nói quán chủ và thư viện Thập Nhị tiên sinh có một ít cố sự không thể không kể đến, cũng không biết là thật hay giả, nếu như thật sự có thể mời Thập Nhị tiên sinh đến, Thánh Sơn sẽ biết cố kỵ chứ? ! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhất thời không hiểu được sự nhỏ mọn của bọn họ, nghi hoặc hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tại sao lại phải mời nàng ấy đến? Nàng ấy và Đại Đường hắn là không có quan hệ gì mà đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏
Luân Chuyển vương cẩn thận nhắc nhở nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đều là thánh địa, chỉ cần Thập Nhị tiên sinh đến, Thánh Sơn sẽ cho chúng ta ít mặt mũi chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng Lý Bình An lập tức hiểu ra, hết sức im lặng nhìn bọn họ, bần đạo thoạt nhìn trông giống loại người ăn bám sao? Luân Chuyển vương, ngươi học xấu rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Đang lúc mấy người nói chuyện, đoàn người Bạch Hạo đã đáp xuống khỏi không trung, bay đến trước chỗ Lý Bình An ở trên đỉnh núi, cung kính cung kính chắp tay thi lễ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bái kiến sư phụ (quán chủ) ! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đưa tay nhấc lên, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đứng lên cả đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả mọi người cùng đứng lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trận chiến này, các người đều có công! ͏ ͏ ͏ ͏
Đệ nhất Ngục Bạt Thiệt Địa Ngục ngục chủ Lý Nguyên Khánh vội vàng cung kính đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không dám kể công, đây chính là chúng ta phải làm tận trách. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bần đạo nói các ngươi có công, thì là các ngươi có công, không cần khiêm tốn. ͏ ͏ ͏ ͏
Cửu ngục ngục chủ đều nở nụ cười. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Số đông linh hồn của cao thủ Thánh Đường vào Địa Phủ, sẽ kêu gào gây loạn, các ngươi quay về xét xử đi, thưởng phạt phân minh, không được có bất kỳ sự bất công nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Tam điện Diêm Quân cùng với Cửu Ngục ngục chủ cùng chắp tay thi lễ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Rõ! ͏ ͏ ͏ ͏
Thân ảnh hóa thành từng luồng khói đen tuôn xuống dưới đất rồi biến mất. ͏ ͏ ͏ ͏
Tam điện Diêm Quân và Cửu Ngục ngục chủ mới vừa đi, Bạch Hiểu Thuần lập tức phấn khởi hô to: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, ta vừa mới giết một người ngũ giai đó, là ta giết. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhìn đám đệ tử người đầy máu, trong lòng phiền muộn một trận, đệ tử cố gắng như vậy, làm sư phụ rất áp lực đấy! ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết nhìn về phía sơn xuyên tan hoang ở nơi xa xa, tiếc hận nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, dãy núi này coi như bị phá hủy rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Rặng núi này đã bị quỷ khí ăn mòn trăm ngàn năm, từ lâu là đã là tuyệt địa, bị phá phỏng như vậy cũng tốt, có phá lối xưa, mới có làm đường mới, sinh cơ sẽ tỏa sáng lần nữa trong đống phế tích hoang tàn. ͏ ͏ ͏ ͏
- Khụ khụ! ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo bụm ngực, không nén được mà ho khan vài tiếng, trước thời điểm chiến đấu, Thạch Hạo coi như là chủ công, Ninh Khuyết và Bạch Hiểu Thuần đều phụ trợ hắn, bởi vậy cũng là hắn bị thương nặng nhất. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An liếc nhìn Thạch Hạo, trong lòng thoáng qua chút không đánh lòng, nói cho cùng thì hắn vẫn còn là tiểu hài! Nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chúng ta quay về thôi! Sau khi trở về, vi sư mở lò luyện đan cho các ngươi, trị liệu thương thế. ͏ ͏ ͏ ͏
Ba đệ tử cùng nhau nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ sư phụ! ͏ ͏ ͏ ͏
Phất trần của Lý Bình An giương lên, một vòng tròn lục giác xuất hiện dưới chân của mấy sư đồ, bốn sư đồ thoáng chốc biến mất trên ngọn núi, sau một khắc đã xuất hiện trước cửa Tam Thanh quan. ͏ ͏ ͏ ͏
Ba đệ tử vừa hạ xuống chân đã loạng choạng, chỉ có Lý Bình An bình tĩnh đi đến Tam Thanh quan, khóe miệng mang theo nụ cười đắc ý, bị dọa rồi đúng không! ͏ ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất