Chương 464: Cẩm Linh Hàng Lâm Lý Quốc
Phụt! Lý Quốc quốc vương bị bắn máu tươi đầy mặt, vội vàng cầm theo cánh tay hóa đá lùi về phía sau, gương mặt kinh hoảng. ͏ ͏ ͏ ͏
Kim Sa yêu vương đã cụt một tay ngẩng đầu lên rống giận: ͏ ͏ ͏ ͏
- Xà nhân tộc! ͏ ͏ ͏ ͏
Một luồng bạch quang nở rộ trong hoàng sa, Cẩm Linh tay cầm quyền trượng, được bao phủ bởi bạch quang đáp xuống từ không trung, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chúng ta là hậu nhân của nữ Oa! ͏ ͏ ͏ ͏
Quyền trượng trong tay chỉ lên trên không trung, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhân danh Nữ Oa nương nương, phong sa thối tán! ͏ ͏ ͏ ͏
Bão cát cuốn đầy trời lập tức thoát khỏi sự kiểm soát của Kim Sa yêu vương, theo đường cũ lùi về phía sau, hoàng đô trong chớp mắt khôi phục lại sự trong sáng, bão sát vẫn còn đang lùi về trong sa mạc, giống như thời gian đảo ngược vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Kim Sa yêu vương gầm lên giận dữ: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chết tiệt, toàn bộ các ngươi đều đáng chết! Gào! ͏ ͏ ͏ ͏
Há miệng ngửa mặt lên trời gào to một tiếng, hóa thành một con Tam Túc Độc Nhãn hồ ly khổng lồ cao bốn mét, hung lệ nhìn Cẩm Linh. ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩm Linh cũng sẵn sàng nghênh trận, ngưng trọng nhìn sa hồ to lớn, tuy rằng công pháp của nàng khắc chế sa hồ, thế nhưng kinh nghiệm chiến đấu lại không đủ, khiến cho Cẩm Linh không dám khinh thị dù chỉ một chút. ͏ ͏ ͏ ͏
Đến giúp đỡ? Trong lòng Lý Quốc quốc chủ thoáng qua chút vui mừng, vội vàng đưa tay lấy ngọc tỷ, vô cùng cảnh giác nhìn Kim Sa yêu vương. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó, đang lúc Cẩm Linh và Lý Quốc quốc chủ nghiêm trọng chờ đợi, con sa hồ to lớn chợt xoay người bay nhanh bỏ chạy, nhảy mấy cái đã bay ra khỏi hoàng đô, tốc độ bay chạy rất nhanh. ͏ ͏ ͏ ͏
Trốn, chạy? Khóe miệng Cẩm Linh co quắp lại, sau đó trong lòng cũng thả lỏng, Cẩm Linh rất ít khi đánh nhau thật ra cũng không có lòng tin tất thắng. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Quốc quốc chủ vội vàng đi tới, khom lưng với Cẩm Linh, cảm kích nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ! Đa tạ đại nhân đã cứu bách tính toàn quốc chúng ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩm Linh cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không cần đa tạ, muốn cứu các ngươi không phải là ta, là Nữ Oa nương nương. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Quốc quốc chủ lẩm bẩm nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nữ Oa nương nương! ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng thoáng qua sự nghi hoặc, Nữ Oa nương nương là ai? Lẽ nào tổ tiên của Lý Quốc ta có giao tình với một đại năng giả tên Nữ Oa nương nương sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Quốc quốc chủ phục hồi tinh thần, vội vàng chìa tay ra nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại nhân, mời theo tiểu vương vào hoàng cung, để tiểu vương tận lòng cảm kích. ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩm Linh trầm ngâm một chút nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cũng được. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai người bay xuống phía trước, trung tâm của hoàng cung là một đống phế tích, trong cung cũng hỗn loạn một đoàn, trông thấy Lý Quốc quốc chủ bay về, thái giám và thị vệ bên trong cung mới hơi yên tâm lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai người đi vào một đại điện vẫn còn hoàn hảo, Lý Quốc quốc chủ cũng không ngồi ở chủ vị trên cao, mà ngồi đối diện với Cẩm Linh ở phía dưới. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Quốc quốc vương lần nữa cảm kích nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ, đa tạ đại nhân! Nếu không có đại nhân đến đây, không chỉ tiểu vương không sống được, bách tính của toàn quốc cũng khó mà tránh khỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩm Linh thở dài một tiếng, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thế nhưng ta vẫn tới chậm một chút, khiến nó tạo thành thương vong. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Quốc quốc chủ vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không muộn, không muộn, đại nhân tới vừa kịp lúc. ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩm Linh ngẩng đầu nhìn về phía quốc chủ, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quốc chủ vẫn đừng gọi ta là đại nhân, gọi ta Cẩm Linh là được rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Quốc quốc chủ cẩn thận nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cẩm Linh đại nhân, chẳng biết ngài có thể tìm được Kim Sa yêu vương, diệt trừ sạch sẽ hay không? ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩm Linh lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không thể, Kim Sa yêu vương là ngũ giai cao giai, nếu như muốn trốn, ta cũng không giữ lại được. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Quốc quốc vương mang vẻ mặt đau khổi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy như nào mới phải đây? Lần này may có Cẩm Linh đại nhân cứu chúng ta, lần sau Kim Sa yêu vương trở lại, chúng ta không còn cách nào nữa rồi, lẽ nào bách tính toàn quốc chúng ta nhất định phải chết dưới tay của yêu ma sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩm Linh cũng bất đắc dĩ, lần này có thể chạy đến kịp thời là có Nữ Oa nương nương chỉ dẫn, lần sau Nữ Oa nương nương còn cho chỉ dẫn nữa hay không, thực sự không chắc chắn được, cho dù Nữ Oa nương nương có cho chỉ dẫn, lần tới bản thân nàng cũng không chắc chắn có thể đến kịp lúc. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Quốc quốc chủ chờ mong nhìn Cẩm Linh nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cẩm Linh đại nhân, ngài có thể an cư tại Lý Quốc hay không? Ngài có yêu cầu gì thì cứ việc nói, chỉ cần tiểu vương có thể làm được, tất cả đều đáp ứng với ngài. ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩm Linh lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta không thể ở lại, tộc nhân của ta vẫn còn ở trong sa mạc chờ ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhìn bộ dáng Lý Quốc quốc vương sầu khổ, vẻ mặt của Cẩm Linh khẽ động, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tuy rằng ta không thể bảo vệ được cho các ngươi, thế nhưng có người có thể. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Quốc quốc chủ phấn khích nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Là ai? ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩm Linh cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo môn! ͏ ͏ ͏ ͏