Chương 463: Kim Sa Tập Kích Lý Quốc (Hạ)
Rất nhanh, bão cát đã cuốn khắp toàn thành, hoàng sa bay lượn, giơ tay không thấy nổi năm ngón, bách tính ai nấy cũng đều chạy tứ tán, cát bụi quật vào nóc nhà, lốp bốp rung động. ͏ ͏ ͏ ͏
Kim Sa thành, Hoàng Phong thành, Độc Hạt thành,... Bão cát cuốn qua một tòa lại một tòa thành trì, nhanh chóng hướng về phía hoàng đô của Lý Quốc, những nơi đi qua cát bụi đầy trời, bao phủ nửa quốc đô Lý Quốc trong bão cát. ͏ ͏ ͏ ͏
Rất nhanh, cát bụi đã cuốn đến đô thành của Lý Quốc, bao phủ hoàng đô bên trong bão cát, cuồng phong gào thét, mái ngói và quần áo phành phạch bay đầy trời, tiếng kêu rên thảm thiết vang lên trong màn cát bụi. ͏ ͏ ͏ ͏
Một trung niên đế vương mặc long bào bay lên không trung, quát to hô lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo chích phương nào dám đến hoàng đô của Lý Quốc ta làm càn, hãy xưng tên ra? ͏ ͏ ͏ ͏
Sa trần tập hợp lại thành một con hồ ly thú đầu dữ tợn, gào thét một tiếng đánh về phía của Lý Quốc hoàng đế ở phía dưới. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Quốc hoàng đế đánh ra một quyền, gầm lên gào thét: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cút đi cho ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Kim quang trên nắm tay nở rộ. ͏ ͏ ͏ ͏
Ầm! Một tiếng vang thật lớn, nắm tay đụng phải thú đầu, sau một khắc, thú đầu khổng lồ bịch một tiếng đánh vào người của Lý Quốc hoàng đế, mang theo thế lực không thứ nào sánh nổi đánh xuống phía dưới, ầm ầm một tiếng trong hoàng cung, cung điện ùng ùng sụp đổ, tiếng kêu rên vang lên khắp nơi. ͏ ͏ ͏ ͏
Thân ảnh của Kim Sa yêu vương hiện lên trên không trung, duỗi ra một trảo, Lý Quốc hoàng đế bị trọng thương bay lên trời, bị Kim Sa yêu vương túm lấy côe. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Quốc hoàng đế liên tục ho khạc ra máu, dùng sức tách móng vuốt của Kim Sa yêu vương ra, mặt đỏ lên nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Yêu vương, Kim Sa yêu vương, tiểu vương không biết là ngài! ͏ ͏ ͏ ͏
Kim Sa yêu vương kéo cổ của Lý Quốc hoàng đế ra, khuôn mặt của thú đầu dữ tợn đối diện với Lý Quốc hoàng đế, bên trong độc nhãn mang theo sát ý điên cuồng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Con ta là ai giết? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Quốc hoàng đế ra sức tách móng vuốt của Kim Sa yêu vương ta, kêu rên nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Yêu vương, ta không biết mà! ͏ ͏ ͏ ͏
Kim Sa yêu vương nhếch miệng, lộ ra toàn răng nanh nhọn hoắt nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy ngươi đi chết đi! Để cho cả quốc gia của ngươi tuẫn táng cùng với hài nhi. ͏ ͏ ͏ ͏
Đồng tử của Lý Quốc hoàng đế co rụt lại, vội vàng kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta biết, ta biết, là đạo sĩ giết. ͏ ͏ ͏ ͏
Kim Sa yêu vương thoáng sửng sốt, đạo sĩ? Đạo sĩ là cái gì? Chẳng lẽ không phải xà nhân tộc sao? Vốn lúc đầu chỉ đến Lý Quốc để phát tiết một phen, không ngờ rằng lại hỏi được một câu khác đáp án từ trong miệng của Lý Quốc hoàng đế. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Quốc quốc vương vội vàng kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chuyện Vô Kỵ vương tử đến Kim Sa thành, trước đó bổn vương cũng không biết, còn phái vài tứ giai tới gây phiền phức cho Vô Kỵ vương tử, thế nhưng mấy tứ giai nhỏ bé nào sao lại là đối thủ của Vô Kỵ vương tử được? ! Đều bị Vô Kỵ vương tử giết chết hết, lúc nấy tiểu vương mới nhận ra là Vô Kỵ vương tử tới... ͏ ͏ ͏ ͏
Kim Sa yêu vương rống giận gầm lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đừng nói mấy thứ vô dụng này nữa, nói điểm chính cho ta, Đạo môn rốt cuộc là ai? ͏ ͏ ͏ ͏
Trên tay vô thức dồn lực. ͏ ͏ ͏ ͏
Gương mặt của Lý Quốc quốc chủ bỗng nhiên đỏ ửng, hai tay gắng sức tách tay của Kim Sa yêu vương ra, toàn thân phóng ra kim quang, thế nhưng sự chênh lệnh giữa ngũ giai sơ kỳ và ngũ giai cao giai rất lớn, cho dù là hắn vào thời kỳ toàn thịnh cũng khó mà lay động được, chớ nói chi hiện giờ bản thân bị trọng thương. ͏ ͏ ͏ ͏
Tay của Kim Sa yêu vương thoáng nới lỏng, Lý Quốc quốc vương bưng lấy cổ liên tục ho khan, hít một ngụm khí mới vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mấy tháng trước, đột nhiên có một đoàn người đến Sa thành, là bọn họ xen vào việc của người khác, ra tay với Vô Kỵ vương tử, bách tính của Kim Sa thành cũng đều giúp Vô Kỵ vương tử, thế nhưng Vô Kỵ vương tử vẫn bị người của Đạo môn bắt đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Bên trong độc nhãn của Kim Sa yêu vương thoáng qua một tia hắc quang, hắn tin tưởng lời của Lý Quốc quốc chủ, điều này cũng có thể giải thích Kỵ Nhi tại sao lại chết trong ốc đảo, nhất định là Kỵ Nhi sử dụng kết dẫn bọn hắn đến yêu quật cầu cứu, đáng trách là khi đó bản thân đang lưu lại Huyễn Nguyệt quốc hưởng thụ, trong lòng nhất thời tràn đầy sự hối hận và hung tàn, giết! Giết sạch chúng! ͏ ͏ ͏ ͏
Đang lúc Kim Sa yêu vương thất thần, một luồng bạch quang đột nhiên đáp xuống từ trời cao, đoàng một tiếng phóng tới cánh tay của Kim Sa yêu vương, cánh tay của Kim Sa yêu vương thoáng chốc hóa đá, đồng thời còn lan tràn lên phía trên. ͏ ͏ ͏ ͏
Kim Sa yêu vương bất thình lình phục hồi tinh thần, quả quyết la lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cắt đứt cho ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Một tay khác lấy tay làm đao chém rụng cánh tay đang không ngừng hóa đá, phập một tiếng, huyết dịch bắn tung tóe. ͏ ͏ ͏ ͏