Chương 479: Hòa Hợp
Đoàn người tiến vào bên trong đạo quan. Sau khi bước vào trong đại môn, Hoa tiên sinh hít sâu một hơi, tán thưởng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây là nơi tốt! Tràn đầy thiên địa nguyên khí. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Theo cách nói của Đạo môn chúng ta, thì gọi là thiên địa linh khí. ͏ ͏ ͏ ͏
Tam Thanh đạo quan tự có công năng hội tụ linh khí. Đám người Thạch Hạo có thể tiến bộ nhanh chóng cũng có một phần nguyên nhân là vì trong đạo quán luôn tràn đầy thiên địa linh khí. ͏ ͏ ͏ ͏
Hoa tiên sinh quét tầm mắt, liếc mắt liền nhìn thấy một miệng giếng cổ nằm bên cạnh gốc cây hoa đào, lập tức bước tới, đi quanh giếng cổ hai vòng, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây chính là giếng cổ đã khóa Hắc Long lại sao? ! ͏ ͏ ͏ ͏
Mấy người Lý Bình An cũng đi tới, vài đệ tử hiếu kì đứng xung quanh giếng cổ nhìn xem. Từ sau khi trở về từ phía tây, miệng giếng này dường như có chút thay đổi, xuất hiện thêm vài sợi dây xích, bọn họ còn tưởng rằng sư phụ lấy để trang trí cho giếng cổ. Không ngờ rằng dây xích này hóa ra lại lợi hại như vậy, vậy mà có thể trói rồng! Một con rồng lớn như vậy thoắt cái đã bị xiềng xích khóa chặt lại rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười giải thích: ͏ ͏ ͏ ͏
- Giếng này tên là Bát Quái Tỏa Long tỉnh, nguồn gốc của giếng này bần đạo sẽ không nói thêm với các ngươi. Bây giờ thì nó chỉ là một chiếc giếng bình thường trong đạo quan mà thôi. ͏ ͏ ͏ ͏
Hoa tiên sinh tấm tắc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bát Quái Tỏa Long tỉnh, chưa từng nghe nói qua, nhưng chiếc giếng này thật sự không phải chỉ là một chiếc giếng bình thường. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần nhìn nước giếng loang loáng, liền kích động kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, nước giếng này có thể uống được không? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu đã gọi là giếng nước, dĩ nhiên là có thể uống được. ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt Bạch Hiểu Thuần vui vẻ, lập tức liền dùng linh lực hút một vốc nước giếng lên, rót vào trong miệng. ͏ ͏ ͏ ͏
Hoa tiên sinh vội vàng kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chờ đã! Hắc Long có kịch độc. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần đã uống một hớp lớn, chẹp miệng một tiếng, vui vẻ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật ngon! ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn ta lại vội vàng uống thêm hai ngụm. ͏ ͏ ͏ ͏
Hoa tiên sinh sững sờ, "Ôi! Vậy mà lại không sao." ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười ha hả nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tỏa Long tỉnh là một món pháp bảo rất mạnh, có thể rút ra long lực thuần túy để biến thành linh tuyền, không thể có độc tính trong nước giếng được. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Tuyết, Thanh Vũ, Thạch Hạo, Ninh Khuyết cũng đều hút một vốc nước giếng uống thử. ͏ ͏ ͏ ͏
Hoa tiên sinh cũng tò mò muốn nếm thử, đôi mắt sáng lên, chỉ cảm nhận được dòng nước suối ngọt lành mát lạnh chảy vào trong cổ họng. Trong nháy mắt, cả người đều trở nên tinh thần phấn chấn, ngay cả nguyên khí trong cơ thể cũng đều mạnh mẽ hẳn lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt nhìn về phía đại điện nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, ta muốn đi thắp một nén hương có được hay không? Ta muốn cảm tạ ân đức của Đạo môn đã đưa Luận ngữ. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An ngạc nhiên, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đương nhiên là có thể, bần đạo dẫn ngươi đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cùng Triệu Hân Duyệt tiến về phía đại điện. ͏ ͏ ͏ ͏
Hoa tiên sinh còn đang uống nước, quay đầu nhìn về phía Triệu Hân Duyệt cùng Lý Bình An, nheo mắt lại, thì thầm trong lòng, hai người này không phải là có quan hệ gì đấy chứ? Quán chủ Tam Thanh quan này thần bí như vậy, Thập Nhị tiên sinh nếu thật sự có tình ý với hắn, chỉ sợ không phải là việc tốt. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ kéo vạt áo Hoa tiên sinh một cái. ͏ ͏ ͏ ͏
Hoa tiên sinh lấy lại tinh thần, lộ ra nụ cười hòa ái, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu cô nương, có chuyện gì sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ hiếu kì hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi cùng Hân Duyệt tỷ có quan hệ gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Mấy người Thạch Hạo cũng đều nhìn về phía Hoa tiên sinh. ͏ ͏ ͏ ͏
Hoa tiên sinh cười ha hả nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta sao! Luận bối phận ta là sư thúc của nàng, lợi hại không! ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ liên tục gật đầu, ánh mắt ngưỡng mộ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lợi hại! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần ợ một cái, nhìn về phía cây đào bên cạnh, hoài nghi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đến giếng nước nhà chúng ta đều là vật lợi hại như vậy, có thể giam rồng. Cây đào này có phải cũng rất lợi hại hay không? ͏ ͏ ͏ ͏
Những người còn lại cũng đều nhìn về phía cây đào, Thạch Hạo càng là mang vẻ mặt kích động. ͏ ͏ ͏ ͏
Ở bên trong đại điện, Lý Bình An đang cùng Triệu Hân Duyệt dâng hương. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An gọi mọi người: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đừng chơi đùa nữa, có khách tới thư viện, mau đi chuẩn bị đồ ăn. Tiểu Thạch đầu ngươi hãy lên núi bắt một con mãnh thú trở về. ͏ ͏ ͏ ͏
Đám đệ tử đồng thanh đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng, sư phụ. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo quay người chạy ra bên ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần lại ợ một cái, nói lớn: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, ta đi hái ít rau dại, hức! ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn ta quay người cũng chạy ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ, Thanh Tuyết cười hì hì nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bọn ta đi nấu cơm. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai người vui vẻ đi về phía hậu viện. ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết hết nhìn bên trái lại nhìn bên phải, mở miệng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, còn ta thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏