Dị Thế Đạo Môn

Chương 482: Thân Thế Của Ninh Khuyết

Chương 482: Thân Thế Của Ninh Khuyết
Mạnh Hạo Nhiên bất đắc dĩ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lại nhắc đến chuyện này. Không phải ta vẫn đang thăm dò thân thế của Quán chủ Tam Thanh quan đó sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Phần Thiên Khổng Tước tức giận nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu ngươi làm liên lụy đến Khuyết nhi, ta sẽ không để yên cho ngươi đâu. ͏ ͏ ͏ ͏
Mạnh Hạo Nhiên vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi yên tâm, ta chắc chắn sẽ không làm liên lụy đến nó. Khuyết nhi dù sao cũng là con của chúng ta, trong lòng ta có tính toán. ͏ ͏ ͏ ͏
Phần Thiên Khổng Tước nhíu mày, hừ lạnh nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu như Khuyết nhi xảy ra bất trắc, Minh Vương bệ hạ cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Khóe miệng Mạnh Hạo Nhiên co giật vài cái, lại lấy Minh vương ra hù dọa người, vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta cam đoan tuyệt đối sẽ không có lần sau. Lần sau nếu Khuyết nhi gặp phải nguy hiểm, ta sẽ lập tức ra tay là được chứ gì? ! ͏ ͏ ͏ ͏
Phần Thiên Khổng Tước trầm ngâm một lát, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cũng không cần ra tay ngay lập tức. Nó thân là Minh Vương chi tử được bệ hạ lựa chọn, cũng cần phải rèn luyện một chút. ͏ ͏ ͏ ͏
Vẻ mặt Mạnh Hạo Nhiên bất đắc dĩ, nữ nhân thật là! ͏ ͏ ͏ ͏
Mạnh Hạo Nhiên nhìn về phía Thánh Sơn ở Nam Vực, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi cảm thấy dùng danh nghĩa Minh Vương có uy hiếp được Thánh Sơn không? ͏ ͏ ͏ ͏
Phần Thiên Khổng Tước chần chừ một hồi, lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lão bất tử Vô lượng Quang Thần kia không sợ Minh vương bệ hạ chút nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Mạnh Hạo Nhiên cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cho nên ta định kiếm chút chuyện cho bọn chúng làm. ͏ ͏ ͏ ͏
Phần Thiên Khổng Tước nhíu mày hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi muốn làm gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Mạnh Hạo Nhiên lẳng lặng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bên trong Minh giới quá nhiều oan hồn ác quỷ, cũng đến lúc nên thanh lý rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
U Minh Khổng Tước nhẹ gật đầu, thân ảnh hai người nhòa dần, biến mất ở bên trong Linh giới. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Tại Tam Thanh quan, sau khi ăn cơm trưa xong, đám người Triệu Hân Duyệt ngồi ở dưới gốc cây hoa đào cười cười nói nói, kể về những chuyện thú vị sau khi tách ra. ͏ ͏ ͏ ͏
Một lát sau, Triệu Hân Duyệt nhìn về phía Tỏa Long Tỉnh, do dự một chút, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, Hắc Long bị khóa ở bên trong có thể nghe được thanh âm của chúng ta không? Ta có chút chuyện muốn hỏi nó. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhẹ gật đầu, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Dĩ nhiên là có thể! Mgươi muốn hỏi cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta muốn hỏi vì sao nó lại có sát ý lớn như vậy đối với ta? Trước đó chúng ta cũng chưa từng gặp mặt. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An từ trên ghế dựa đứng dậy, đi tới trước Bát Quái Tỏa Long tỉnh, đặt tay lên miệng giếng. Một luồng pháp lực được đưa vào, bên trên Tỏa Long tỉnh lập tức lóe lên từng đạo hoa văn sáng lấp lánh, mặt nước trong vắt phản chiếu bóng dáng ảnh ngược của hắc long, hai dải xích lớn xuyên qua chân trước, nó vô lực nằm trên mặt đất. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Phúc Sinh Vô Lượng Thiên Tôn, Hắc Long cư sĩ đã tỉnh ngủ chưa? ͏ ͏ ͏ ͏
Hắc Long đột nhiên ngẩng đầu, con mắt hung ác nhìn chằm chằm Lý Bình An ở phía trên. ͏ ͏ ͏ ͏
"Gào!" Hắc Long xoay người mà lên, há mồm phát ra tiếng gầm giận dữ, phun ra một ngọn lửa rồng màu đen, hướng lên trên mặt nước càn quét. Nhất thời toàn bộ hình ảnh phản chiếu trong nước đều bị lửa rồng che kín. ͏ ͏ ͏ ͏
Một lát sau, lửa rồng bắt đầu tan đi, hình ảnh lại lần nữa hiện lên rõ ràng. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đứng bên miệng giếng, bất đắc dĩ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hắc Long cư sĩ, ngươi vẫn nên tỉnh táo một chút, đừng cố chấp lãng phí sức lực như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắc Long đứng trên mặt đất, há mồm thở dốc, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm Lý Bình An, giận dữ gào rống: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chỉ là một cái giếng nước, sao có thể trói được Bản vương. Chờ đến khi Bản vương ra ngoài nhất định sẽ phá hủy quốc gia của ngươi, tiêu diệt Đạo môn của ngươi, xé xác ngươi thành từng mảnh, cắn nuốt ngươi đến xương cốt cũng không chừa... ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng Lý Bình An không còn gì để nói. Tỏa Long tỉnh không trói được ngươi? Ngươi cho rằng ngươi là Thánh Thú Thanh Long hay sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt đi tới đứng bên cạnh giếng, cúi đầu nhìn bóng Hắc Long bên trong giếng nước, nghi hoặc hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Dạ Nhiễm, ta cùng ngươi vốn không quen biết, vì sao ngươi lại hận ta như vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
"Gầm!" Hắc Long phát ra tiếng gầm giận dữ, hai cánh vùng vẫy bay lên, đánh về phía Triệu Hân Duyệt, xiềng xích bị kéo ngược lên phía trên ầm ầm. Sau khi lên đến độ cao mấy chục thước, dây xích đột nhiên bị kéo căng đến cực hạn. ͏ ͏ ͏ ͏
"Gào!" Dạ Nhiễm bị treo ở giữa không trung, kịch liệt giãy dụa, phát ra từng tiếng gào rống phẫn nộ, gầm rú nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đáng chết! Đều đáng chết! Toàn bộ người của Thư viện đều đáng chết. ͏ ͏ ͏ ͏
Hoa tiên sinh ngồi ở bên cạnh, khinh thường bĩu môi một cái. ͏ ͏ ͏ ͏
Từng đạo phù văn dọc theo sợi dây xích phát sáng lên, Hắc Long lập tức như bị điện giật, thảm thiết kêu lên "A!" một tiếng, từ trên không trung rơi xuống, "phịch" một cái thân mình nện ở dưới đáy giếng. ͏ ͏ ͏ ͏
Phù văn trên xiềng xích nhạt dần đi, Hắc Long lắc lắc đầu, từ trên mặt đất từ từ đứng lên, há mồm thở dốc, phẫn hận ngẩng đầu nhìn hai người Lý Bình An cùng Triệu Hân Duyệt. ͏ ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất