Chương 483: Cừu Hận Giữa Dạ Nhiễm Và Thư Viện
Triệu Hân Duyệt nhíu mày, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thư viện đã làm gì đắc tội ngươi? ͏ ͏ ͏ ͏
Dạ Nhiễm nổi giận, trầm giọng quát: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi muốn biết sao? Tốt, Bản vương liền nói cho ngươi biết. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta vốn sinh sống tại Hư Không Long đảo ở Vô Tận Hải, phụ vương chính là Long Vương của Hắc Long tộc, là đám người Thư viện các ngươi ngang nhiên xông vào Hư Không Long đảo. Phụ mẫu của ta cùng Long Vương của bốn tộc khác vì bảo hộ chúng ta mà quyết chiến đến cùng với kẻ xâm nhập vào Vô Tận Hải. Kết quả tất cả bọn họ đều bị kẻ đó giết chết. ͏ ͏ ͏ ͏
Dạ Nhiễm nhìn chằm chằm Triệu Hân Duyệt, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, gầm lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cha mẹ ta bị giết chết ở ngay trước mặt ta, ngươi nói xem ta có nên giết ngươi hay không? ! Từ ngày đó trở đi, ta liền lập lời thề, phàm là đệ tử của Thư viện thì đều là địch nhân của ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt vô thức lắc đầu, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không thể như vậy được, đệ tử Thư viện chúng ta tuyệt đối sẽ không làm những chuyện như thế? ͏ ͏ ͏ ͏
Con mắt Dạ Nhiễm đỏ lên, tức giận gào thét: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bản vương sao có thể lấy mối thù hại chết phụ mẫu ra để nói dối. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhìn thấy cơn thịnh nộ của Dạ Nhiễm, Triệu Hân Duyệt không nói gì nữa, sắc mặt rầu rĩ, cắn chặt răng, khom lưng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta thay mặt các vị tiền bối Thư viện xin lỗi ngài vì những việc họ đã từng làm trong quá khứ. Chuyện này ta sẽ quay về Thư viện tra xét kỹ càng. Nếu thật sự là do tiền bối của Thư viện chúng ta giết chóc bừa bãi, ta sẽ bẩm báo với Phu tử, thỉnh Phu tử trả lại công bằng cho các ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Dạ Nhiễm cười ha ha, đầu rồng lay động, bi thương kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thư viện, các ngươi đều là cá mè một lứa. Phu tử càng là tên tội đồ lừa đời lấy tiếng. ͏ ͏ ͏ ͏
Sắc mặt Lý Bình An trở nên kỳ quái. Chẳng lẽ Thư viện thật sự làm ra những chuyện như vậy sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Hừ! ͏ ͏ ͏ ͏
Hoa tiên sinh hừ lạnh một tiếng, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thập Nhị tiên sinh, ngươi không cần phải xin lỗi nó, bọn chúng chết không có gì đáng tiếc. ͏ ͏ ͏ ͏
Dạ Nhiễm đang cười to bỗng chợt ngừng lại, giận dữ rống lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi nói cái gì? Bản vương muốn ăn ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt quay đầu nhìn về phía Hoa tiên sinh, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hoa thúc, ngài biết chuyện này? ͏ ͏ ͏ ͏
Hoa tiên sinh nhẹ gật đầu, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Năm đó người ở Vô Tận Hải ra tay tàn sát sáu con rồng chính là sư đệ của Phu tử, Mạnh Hạo Nhiên, tiểu sư thúc của ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt cả kinh kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Là hắn sao! ͏ ͏ ͏ ͏
Vẻ mặt nàng biến sắc, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chính là sự kiện đồ long ở Vô Tận Hải được ghi chép lại trong kinh sách của Thư viện đó sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Hoa tiên sinh gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy! ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt nghi ngờ hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tại sao lại như vậy? Tại sao tiểu sư thúc lại xông vào Long Đảo giết rồng? ͏ ͏ ͏ ͏
Thân ảnh Dạ Nhiễm bên trong giếng nước tức giận gầm lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Còn hỏi tại sao à? Còn không phải là vì hắn muốn chứng tỏ sức mạnh sao. ͏ ͏ ͏ ͏
Hoa tiên sinh cười lạnh một tiếng, sau đó tiếp tục giải thích: ͏ ͏ ͏ ͏
- Long tộc trên đời này chia làm hai loại, đều sống ở Vô Tận Hải. Một loại là Hải Long tộc sinh sống dưới đáy biển, thân rồng thon dài không cánh, ôn hòa nhân đức, nhưng rất ít khi hiện thân trên đất liền. ͏ ͏ ͏ ͏
- Còn có một loại là Cự Long tộc sinh sống trên đất liền, sau lưng mọc lên hai cánh, mặt mày dữ tợn, trời sinh tính tình tham lam dâm dục, rất thích vàng bạc châu báu... ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng Lý Bình An hơi động, Hải Long tộc thân rồng thon dài không cánh, không phải là Thần Long trong những câu chuyện truyền thuyết từ kiếp trước đó chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
-... Khoảng sáu trăm năm trước, một đám cường đạo hùng mạnh nổi lên. Bọn chúng lần lượt đánh hạ mấy cái Quốc đô của các Quốc gia, cướp đoạt hết sạch của cải tài nguyên; còn tấn công Mộc Linh tộc, Hồ Yêu tộc, Thỏ Yêu tộc,... Các loại bộ tộc, cướp bóc hãm hiếp, đốt phá tàn sát. ͏ ͏ ͏ ͏
- Cuối cùng chuyện này cũng kinh động đến Hạo Nhiên thư viện. Mạnh Hạo Nhiên sư huynh tự mình rời núi, lấy khí thế sấm rền gió cuốn đánh tan đám cường đạo này, nhưng trong số đó lại có sáu con cự long Siêu Phàm. Mạnh Hạo Nhiên sư huynh nhất thời không để ý, bị bọn hắn lợi dụng không gian để trốn thoát, lúc này mới đuổi giết đến tận Long Đảo Hư Không. Tiểu Hắc Long, ta nói không sai đi? ! ͏ ͏ ͏ ͏
Dạ Nhiễm đứng dưới đáy giếng, trong mắt lóe lên tia sáng hung ác, lại không thốt lên được một câu, bởi vì đây chính là sự thật. Vốn cho rằng nơi này sẽ không có người nào biết, không ngờ tới vẫn còn có tên lão nhân của Thư viện ở đây. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Giàu và sang, thì ai cũng đều ham muốn; nhưng giàu sang mà trái đạo thì người quân tử chẳng tham. Nghèo và hèn, thì chẳng có ai thích; nhưng vì đạo mà nghèo hèn thì người quân tử chẳng chối từ. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Những lời này là lấy từ Luận Ngữ phải không? ͏ ͏ ͏ ͏