Chương 67: Hỏi Tội
Một đạo bạch quang bắn ra từ giữa ngón tay, chia thành mấy đường như linh xà đuổi theo mấy người bọn hắn, vừa quấn vừa kéo từng người về, thân thể những người đang bỏ trốn bỗng cứng đờ, ‘bịch’ một tiếng nằm rạp trên mặt đất, không ngừng vùng vẫy giãy dụa. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngay cả Kim Điêu, Hỏa Diễm Hổ, Vọng Nguyệt Tê, thanh niên gầy gò tàn phế cũng không chạy thoát được, ai cũng đều bị bạch quang trói chặt lại, Sát Nhân Phong cũng bị một tia sáng nhỏ bé trói, lắc qua lắc lại trên mặt đất. ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả thôn dân lấy lại tinh thần, trong mắt lộ ra vẻ vui mừng khôn xiết, quỳ xuống đất dập đầu đồng thanh hô vang: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ đạo trưởng! ͏ ͏ ͏ ͏
Mang theo sự kích động và biết ơn. ͏ ͏ ͏ ͏
Một hài tử đang bế hài tử khác cũng dập đầu xuống đất phát ra tiếng ‘bịch bịch’, khóc lóc kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ đạo trưởng! Đa tạ đạo trưởng đã cứu đám nhỏ nhà ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Thôn trưởng run rẩy quỳ xuống đất, khóc lóc thảm thiết, nếu hắn có thể thông báo cho Tam Thanh quan sớm hơn một chút, có lẽ Mộc Chùy sẽ không phải chết! Đều do hắn, đều do hắn không tin tưởng Tam Thanh quan, không tin tưởng các vị đạo trưởng. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân vung tay lên nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đứng lên đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Mọi người chỉ cảm thấy có một luồng sức mạnh rất lớn truyền đến, bất giác khiến tất cả đều đứng lên, ánh mắt nhìn Bạch Vân đạo trưởng càng thêm nóng bỏng. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân nghiêm trang nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sau này nếu gặp chuyện như vậy nữa, hãy liên hệ với quán chủ sớm, để tránh thảm kịch thế này xảy ra thêm lần nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
Thôn trưởng nức nở gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Trong tay Bạch Vân bắn ra một sợi dây dài, lần lượt trói từng người lại, sau đó đi lên trước dùng một tay nhấc đầu Hắc Báo đã chết, tay kia nhấc thanh niên gầy gò lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh niên gầy gò ngẩng đầu, nhìn Bạch Vân bằng ánh mắt đầy thù hận, nghiến răng nghiến lợi. ͏ ͏ ͏ ͏
Hạo Vũ nhìn Bạch Vân bình tĩnh nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi nên suy nghĩ cho rõ ràng, chúng ta là người của Ngự Thú tông, đắc tội với Ngự Thú tông chúng ta, Khánh Quốc này tuyệt không có chỗ cho các ngươi đặt chân. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân khẽ gật đầu cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi nên để những lời này mà nói với quán chủ của chúng ta đi! Thử xem quán chủ của chúng ta có chịu sự uy hiếp của ngươi hay không? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân dẫn theo một đám cả người cả thú bay lên không trung, hướng về phía Tam Thanh quan. ͏ ͏ ͏ ͏
Thôn dân kinh ngạc thốt ra thành tiếng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Biết bay kìa! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo trưởng vậy mà biết bay đấy! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo trưởng thật quá lợi hại! ͏ ͏ ͏ ͏
- Các ngươi nói xem quán chủ có biết bay hay không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Chắc chắn là biết, nếu không thì sao có thể là quán chủ được chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Mọi người phát ra từng tiếng hưng phấn, sau đó nhìn thấy thi thể Mộc Chùy nằm trên mặt đất, ai cũng đều lặng ngắt như tờ, sắc mặt đau buồn. ͏ ͏ ͏ ͏
Thôn trưởng run rẩy đi đến bên cạnh Mộc Chùy, chậm rãi mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Là ta... Là quyết định của ta đã hại chết Mộc Chùy, từ hôm nay trở đi ta xin từ chức thôn trưởng, giao lại Phi Hạc Truyền m Phù. ͏ ͏ ͏ ͏
- Thôn trưởng! ͏ ͏ ͏ ͏
- Thôn trưởng! ͏ ͏ ͏ ͏
Các thôn dân sợ hãi kêu lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Thôn trưởng xua tay nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đừng nói nữa, ta đã quyết định rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong mắt chảy ra những giọt nước mắt đục ngầu đau đớn nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Là ta có lỗi với Mộc Chùy. ͏ ͏ ͏ ͏
Chúng thôn dân im lặng một lúc. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Cửa chính Tam Thanh quan đang mở, Lý Bình An đứng trong viện, tay cầm phất trần sắc mặt lạnh lùng nghiêm túc. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân đạo trưởng dẫn theo một đoàn cả người cả thú từ trên trời đáp xuống trước cửa Tam Thanh quan, lôi kéo một trận tiếng ‘bình bịch’ hỗn loạn vang lên, xen lẫn tiếng rên rỉ, tiện tay vứt thanh niên gầy gò và đầu báo đã chết trên mặt đất, thanh niên gầy gò bị rơi xuống bất ngờ đau đến mức da mặt run run, ‘hít’ một tiếng hít một ngụm khí lạnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân cung kính chắp tay hành lễ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, ta dẫn bọn hắn về rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhàn nhạt lên tiếng, cúi đầu nặng nề nhìn đám Hạo Vũ, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tại sao lại giết người? ͏ ͏ ͏ ͏
Hạo Vũ vùng vẫy một cái, quay người nhìn Lý Bình An cười lạnh nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bạch Tôn Giả chết ở thôn bọn hắn, bọn hắn còn định giấu diếm thông tin về hung thủ, ngươi nói bọn hắn có đáng chết hay không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Bạch Tôn Giả? Ngươi nói đầu bạch lang kia sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An yếu ớt nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Hạo Vũ ngẩng đầu nhìn thẳng Lý Bình An nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không sai! Bạch Tôn Giả chính là thần thú khế ước của tông chủ Ngự Thú tông ta, từ giai đoạn đầu thành lập Ngự Thú tông chúng ta, đã đổ biết bao nhiêu máu lập công cho Ngự Thú tông chúng ta, ngươi giết Bạch Tôn Giả, chính là kết tử thù với Ngự Thú tông chúng ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nghiêm túc hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy ngươi có biết nó đã ăn thịt người không? ͏ ͏ ͏ ͏
Hạo Vũ trừng mắt nhìn Lý Bình An, khinh thường nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Một vài tên dân đen thôi, sao có thể đánh đồng với Bạch Tôn Giả? ͏ ͏ ͏ ͏