Chương 75: Bạch Vân Giá Lâm Ngự Thú Tông
Cảm thán nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tam Thanh quan không nhận cung phụng của các tín đồ, thật sự rất nghèo! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Được, ta đã nhớ kỹ, ta sẽ đi làm. ͏ ͏ ͏ ͏
Quay người cảm xúc trào dâng sải bước đi ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng Lý Bình An âm thầm nói: “Thế giới này hẳn là có đủ dược liệu để luyện chế Bồi Nguyên đan? ͏ ͏ ͏ ͏
Suy nghĩ đến việc bù đủ dược liệu, mình sẽ phải lấy máu luyện đan, lập tức cả người đều không ổn. ͏ ͏ ͏ ͏
Chúng thôn dân hưng phấn trở lại đại điện dâng hương, thái độ càng thêm thành kính. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An thảnh thơi đi ra hậu viện, trong lòng xúc động nói thầm: "Hệ thống, phần thưởng của ta đâu? Nhiệm vụ đạo môn uy nghiêm vừa rồi có thể xem như đã hoàn thành rồi chứ?" ͏ ͏ ͏ ͏
Hoài nghi nói tiếp: "Không phải ngươi định nuốt riêng phần thưởng của ta đấy chứ?" ͏ ͏ ͏ ͏
"Đinh... Hoàn thành nhiệm vụ đạo môn uy nghiêm! Đánh giá: Đinh! Ngươi có xuất lực sao? Không xuất lực thì đừng mong có được phần thưởng." ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình an không nói gì, trào ra một trận uất ức, sao ta lại không xuất lực? Ta lấy thân làm mồi dụ dỗ hắn xuống, nguy hiểm biết bao ngươi có biết không? Trong lòng càng thêm chắc chắn, hệ thống móng lợn này đã thay lòng đổi dạ, chắc chắn có người khác bên ngoài rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Bên kia, Tông chủ Ngự Thú tông và Nhiệm Vụ trưởng lão bị thương nặng hốt hoảng chạy về Ngự Thú tông, mấy đầu linh thú bị thương nặng đều được Tông chủ Ngự Thú tông thu vào trong Linh Thú không gian. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên đỉnh Chủ Phong của Ngự Thú tông, Tông chủ Ngự Thú tông nhẹ nhàng rơi xuống, ôm ngực mình, liên tục ho khan vài tiếng, ‘Phụt... ’ lại phun ra một ngụm máu. ͏ ͏ ͏ ͏
Sắc mặt Nhiệm Vụ trưởng lão tái nhợt, ho khan vài tiếng yếu ớt hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tông chủ, rốt cuộc bọn hắn là ai? ͏ ͏ ͏ ͏
Tông chủ Ngự Thú tông giận dữ hét lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Làm sao ta biết được? Đầu Bạch Lang chết tiệt đã chết rồi mà còn lừa ta! Khụ khụ khụ... ͏ ͏ ͏ ͏
Cảm xúc kích động quá mức, ngực lại phát ra một trận đau đớn. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhiệm Vụ trưởng lão kích động hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tông chủ, làm sao bây giờ? ͏ ͏ ͏ ͏
Sắc mặt Tông chủ Ngự Thú tông biến hóa vài lần mới nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Triệu hồi tất cả các trưởng lão về đây. ͏ ͏ ͏ ͏
Nói rồi ôm ngực đi ra trước đại điện. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhiệm Vụ trưởng lão cúi đầu cung kính nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Thong thả đi ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Không lâu sau, từng đạo nhân ảnh bay lên trời, rơi xuống Chủ Phong, đi về phía đại điện, thấy Tông chủ ngồi trên vị trí chủ vị bị trọng thương, sắc mặt cả đám đại biến. ͏ ͏ ͏ ͏
Tông chủ Ngự Thú tông quét mắt nhìn sáu trưởng lão phía dưới một cái, che miệng ho khan hai tiếng, một tia máu từ khóe miệng chảy xuống, chậm rãi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngồi xuống hết đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Chúng trưởng lão liếc nhau, mỗi người tự tìm vị trí ngồi xuống. ͏ ͏ ͏ ͏
Đại Trưởng Lão ngồi bên tay trái nhịn không được hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tông chủ, người làm sao vậy? Ai làm người bị thương? ͏ ͏ ͏ ͏
Tông chủ Ngự Thú tông hòa hoãn một hơi, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vài ngày trước, Bạch Lang tế linh của chúng ta đã chết bên ngoài sơn mạch. ͏ ͏ ͏ ͏
Các trưởng lão ngồi dưới cố gắng nghĩ một chút, mới từ sâu trong trí nhớ tìm ra được thân ảnh một đầu bạch lang, đã từ rất lâu rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Hôm nay bản tọa đi điều tra hung thủ, lại bị hung thủ đánh trọng thương. ͏ ͏ ͏ ͏
- Làm sao có thể? ͏ ͏ ͏ ͏
Thần sắc Đại Trưởng Lão chấn động kinh ngạc kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chẳng lẽ vị kia từ trong hoàng cung ra sao? Hay là Đường chủ thánh đường đến đây? Dù là bọn hắn thì cũng không thể đánh trọng thương người một cách dễ dàng được? ͏ ͏ ͏ ͏
Tông chủ Ngự Thú tông lắc đầu, sắc mặt mờ mịt nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cũng không phải, là một kẻ vô cùng trẻ tuổi, tự xưng là quán chủ Tam Thanh quan. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhị Trưởng Lão nghi hoặc hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tông chủ, các ngài đại chiến ở đâu? Tại sao chúng ta không cảm ứng đạo nguyên khí dao động? ͏ ͏ ͏ ͏
- Khụ khụ... ͏ ͏ ͏ ͏
Tông chủ Ngự Thú tông liên tục ho khan hai tiếng, vẻ mặt mất tự nhiên nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không có đại chiến, hắn chỉ dùng một ánh mắt đã làm ta bị trọng thương. ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả các trưởng lão trong đại điện đều trừng to mắt, không thể tin nổi nhìn Tông chủ Ngự Thú tông, một ánh mắt? Ngươi đang đùa gì vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
Đại Trưởng Lão im lặng vài giây, chua xót nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tông chủ, người đang nói thật? ͏ ͏ ͏ ͏
Sắc mặt Tông chủ Ngự Thú tông khó coi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi cảm thấy đây là chuyện vinh quang lắm sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả trưởng lão liếc nhìn nhau, đồng tử co rụt lại, thần sắc sợ hãi và cả hoảng sợ. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhị Trưởng Lão lẩm bẩm: ͏ ͏ ͏ ͏
- Một ánh mắt có thể làm trọng thương Tông chủ, vậy người kia có tu vi gì? ͏ ͏ ͏ ͏
- Không chỉ ta, mà cả khế ước thú và Vương trưởng lão, tất cả đều bị một ánh mắt làm trọng thương. ͏ ͏ ͏ ͏
Tông chủ Ngự Thú tông vô cùng chua xót, trong đầu theo bản năng hiện lên một thân ảnh bạch lang, không hề có chút đáng yêu nào, mặt mày khó ưa. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong đầu tất cả các trưởng lão đều cho rằng Lý Bình An có tu vi cao vô hạn, theo bản năng run cầm cập, cảm giác sợ hãi từ nội tâm dâng lên, cả đại điện chìm trong yên lặng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vô Lượng Thiên Tôn! ͏ ͏ ͏ ͏