Chương 82: Triệu Hân Duyệt
Trương viện trưởng chắp tay cười ha ha nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hân hạnh được gặp hai vị cung nội đại nhân. ͏ ͏ ͏ ͏
Hồng công công khom người nhàn nhạt nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không dám nhận danh xưng đại nhân! Chỉ là một lão thái giám mà thôi. ͏ ͏ ͏ ͏
Trương viện trưởng chìa tay ra, vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chư vị, mời vào bên trong! ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt duỗi tay ra, chiếc thuyền từ dưới đất bay lên cấp tốc thu nhỏ lại, hóa thành một bích ngọc tiểu chu rơi vào trong tay ngọc, sau đó bích ngọc tiểu chu biến mất không thấy gì nữa, nàng ta cất bước đi vào thành nội. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiến vào trong thành, thành chủ vội vàng sắp xếp người chuẩn bị yến hội, bên trong đại sảnh thư viện đã bày sẵn yến tịch, thành chủ, viện trưởng, thái tử, Bạch Vũ Trần, Ninh Khuyết, Đại trưởng lão Ngự Thú tông, còn có Triệu Hân Duyệt phân chủ thứ an tọa. ͏ ͏ ͏ ͏
Trương viện trưởng tươi cười nhìn Triệu Hân Duyệt nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thập nhị tiên sinh, phải chăng trên đường đã xảy ra chuyện gì? Theo lý ngài nên đến từ hai tháng trước? ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt hơi cau mày, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trên đường gặp phải cao thủ Ma tộc, dây dưa không ngớt. ͏ ͏ ͏ ͏
Thái tử nghi ngờ hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ma tộc là cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Trương viện trưởng giải thích: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bẩm điện hạ, ở Bắc Cực chi địa có một biển chết, trong biển chết có một đám điêm sinh sống, vọng tưởng trường sinh bất tử, bọn hắn cướp đoạt vạn vật tạo hóa thiên địa dùng cho mình, tự xưng bất hủ tộc, bên ngoài còn gọi bọn hắn là Ma tộc. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta từng nghe nói qua lúc cầu học ở Hạo Nhiên thư viện, nhưng chưa từng thấy qua Ma tộc. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vũ Trần vội vàng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư tỷ, ngài không bị thương chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
- Không có! ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng ta tươi cười nhìn về phía Ninh Khuyết nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhờ có Ninh công tử kịp thời xuất thủ tương trợ, mới kiến ta tổn thương ngược lại hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vũ Trần đứng lên cung kính thi lễ, nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ Ninh công tử! ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết vội vàng đứng lên đáp lễ: ͏ ͏ ͏ ͏
- Là tu vi của thập nhị tiên sinh tuyệt luân, ta cũng không giúp được gì! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vũ Trần tươi cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu sau này Ninh công tử có yêu cầu gì, cứ việc nói cùng ta, trong khả năng quyết không chậm trễ. ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tốt! Thập nhị tiên sinh đã đồng ý giúp ta vào Hạo Nhiên thư viện, sau này xin được chiếu cố nhiều hơn. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vũ Trần cười ha ha nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không dám! Không dám! Chỉ cần truyền ra chuyện ngươi đã giúp thập nhị sư tỷ, ngươi có thể tung hoành khắp Hạo Nhiên thư viện này. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt hừ một tiếng, hờn dỗi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chính ta còn không được tung hoành đây! ͏ ͏ ͏ ͏
Trong phòng vang lên một trận cười ha ha thoải mái. ͏ ͏ ͏ ͏
- Mời ngồi... Mời ngồi... ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vũ Trần cười chìa tay ra, hai người lại ngồi xuống. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt nhìn Trương viện trưởng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta chậm trễ hai tháng, phong ấn vẫn nguyên vẹn chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
- Phong ấn bình thường không xảy ra vấn đề gì. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng Triệu Hân Duyệt thả lỏng. Cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy là tốt rồi, ngày mai ta sẽ xem xét một phen, làm phiền viện trưởng chuẩn bị nhân thủ. ͏ ͏ ͏ ͏
Trương viện trưởng vuốt râu, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhân thủ đã chuẩn bị đầy đủ từ trước, trong thư viện có không ít học tử luyện khí thành công, đủ dùng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy hai ngày sau ta sẽ đi gia cố phong ấn, sau đó liền trở về. ͏ ͏ ͏ ͏
Viện trưởng cười ha ha nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không vội! Không vội! Học tử thư viện nghe nói thập nhị tiên sinh đến, mỗi người đều rất hưng phấn! Nếu thập nhị tiên sinh rảnh rỗi không ngại lên lớp cho bọn hắn vài khóa chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt gật đầu cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cũng được... ͏ ͏ ͏ ͏
Trương viện trưởng vội vàng đứng lên, bưng chén rượu cúi đầu thật sâu với Triệu Hân Duyệt, vui mừng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy lão hủ này thay mặt những học tử kia tạ ơn thập nhị tiên sinh. ͏ ͏ ͏ ͏
Chạng vạng tối, trong viện Tam Thanh quan, Thạch Hạo đang vung một thanh Tụ Trân Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao dài một thước, lưỡi đao đâm qua không khí, phát ra âm thanh xé rách bén nhọn, chân giẫm lên mặt đất một cái, ‘bịch’ một tiếng cả người đằng không bay lên, giống như chim ưng bác kích trời cao, mũi đao lóe ra hàn quang từ không trung giáng xuống, ‘keng’ một tiếng đóng vào hòn đá trên mặt đất, quỳ một chân trên đất bụi bay tung tóe, bị sặc liên tục ho khan. ͏ ͏ ͏ ͏
Trước đại điện Tam Thanh quan, Lý Bình An chắp hai tay sau lưng đứng lên, sau lưng là Bạch Vân đạo trưởng cung kính theo sau. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bạch Vân, ngươi thấy Tiểu Thạch Đầu thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân cười khổ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta vẫn tưởng ta là thiên tài, mấy ngày nay đã hoàn toàn bị đả kích, hắn tiến bộ quá nhanh. Mặc dù cảnh giới đạo môn khác với ngoại giới, nhưng hẳn cũng có tu vi nhất giai trung kỳ, lúc này mới ngắn ngủi hơn tháng thôi, dù có sự tương trợ của đan dược thì cũng quá kinh người. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn hâm mộ nhìn Thạch Hạo đang vô cùng vui sướng bên dưới nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, ngài dạy hắn công pháp gì vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An có chút đố kỵ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thần công của đạo môn ta, Cửu Chuyển Huyền Công. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo chạy chậm đến trước mặt Lý Bình An, cầm Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao cười hì hì nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, ta luyện thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏