Dị Thế Đạo Môn

Chương 81: Người Thư Viện Đến

Chương 81: Người Thư Viện Đến
Sau khi ăn uống no đủ, Bạch Hiểu Thuần nằm trên bụng Đại Bạch trư, ngước đầu nhìn lên không trung nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trư trư, ta nghe thôn trưởng nói bên ngoài có tu luyện giả, mà tu luyện giả lại sống rất lâu, ngươi từng gặp qua chưa? ͏ ͏ ͏ ͏
Trong mắt Đại Bạch trư càng thêm ưu sầu, không những từng thấy qua, mà còn suýt nữa chết rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi nói xem đi đâu có thể tìm được tu luyện giả? Ta muốn sống thật lâu, không muốn chết, nghe nói sau khi chết sẽ không biết gì nữa, vô cùng đáng sợ. ͏ ͏ ͏ ͏
Đại Bạch trư quay đầu nhìn Bạch Hiểu Thuần, thiếu niên à, tu luyện giới tàn khốc, vô tình hơn ngươi nghĩ nhiều, có thể sẽ chết sớm hơn một chút. ͏ ͏ ͏ ͏
Một đêm Bạch Hiểu Thuần nằm trên bụng heo ngủ thiếp đi, lúc lạnh thì rúc rúc vào thân Đại Bạch trư, Đại Bạch trư thì phát tán khí tức của mình ra xung quanh, kiến không dám xuất hiện, dã thú không dám đến gần. ͏ ͏ ͏ ͏
Sáng sớm hôm sau, mặt trời mọc đằng Đông, cửa Đông ngoài An Khánh thành, viện trưởng của An Khánh thư viện, một đám tiên sinh thư viện, Bạch Vũ Trần, đông đảo các đệ tử thư viện, Đại trưởng lão, Nhị trưởng lão của Ngự Thú tông, đại thần quan của Khúc Trì thần miếu cùng với thành chủ, tất cả đều lẳng lặng chờ trước Đông Môn. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai đội binh sĩ trấn giữ hai bên đạo lộ, xua tan dân chúng, quét sạch cả đạo lộ. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau một hồi lâu, một con thuyền bích lục sắc từ trên tầng mây phía đông chậm rãi bay tới, lái đến như mặt trời mọc buổi sớm mai, kim quang vạn trượng. ͏ ͏ ͏ ͏
Con thuyền kia chậm rãi từ không trung đáp xuống ngay trước mặt mọi người, một nữ tử mặc áo trắng tuyệt mỹ từ trong con thuyền kia đi ra, tay cầm một quyển sách, ống tay áo trắng được thêu thanh trúc, toàn thân tản ra khí tức thanh nhã thoát tục. ͏ ͏ ͏ ͏
Đi theo sau nữ tử là hai người trẻ tuổi, một là thiếu niên mặc áo đen, khuôn mặt kiên nghị, hông đeo hoành đao, vác một cây dù đen. ͏ ͏ ͏ ͏
Còn một vị khuôn mặt tuấn mỹ, mặc dù nhìn rất tường hòa nhưng ẩn ẩn khiến người ta có cảm giác cao cao tại thượng. ͏ ͏ ͏ ͏
Viện trưởng An Khánh thư viện khom người nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cung nghênh thập nhị tiên sinh Hạo Nhiên thư viện. ͏ ͏ ͏ ͏
Những người còn lại vội vàng xoay người nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cung nghênh thập nhị tiên sinh Hạo Nhiên thư viện. ͏ ͏ ͏ ͏
Nữ tử mỉm cười, từ trong biển châu bay xuống, mở miệng thanh thúy nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đứng lên cả đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Hai thanh niên cũng từ biển châu nhảy xuống, đứng ngay sau lưng nữ tử. ͏ ͏ ͏ ͏
Viện trưởng An Khánh thư viện đứng lên, nhìn hai người trẻ tuổi phía sau nữ tử cười hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thập nhị tiên sinh, hai vị này là? ͏ ͏ ͏ ͏
Nữ tử khẽ cười một tiếng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trương viện trưởng cứ gọi ta Hân Duyệt đi!" ͏ ͏ ͏ ͏
Trương viện trưởng vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không thể, không thể! Thập nhị tiên sinh chính là thân truyền của phu tử, không thể loạn tôn ti. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt không thể miễn cưỡng, quay đầu nhìn ra sau lưng, giới thiệu về một thanh niên tuấn tú mặc hoa phục: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vị này chính là thái tử Khánh quốc, phụng mệnh Khánh đế theo ta đến đây. ͏ ͏ ͏ ͏
Học tử thư viện, thành chủ và các trưởng lão Ngự Thú tông đều xoay người cung kính nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bái kiến thái tử điện hạ. ͏ ͏ ͏ ͏
Thái tử nhẹ gật đầu, ôn hòa nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Miễn lễ! ͏ ͏ ͏ ͏
- Tạ điện hạ! ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả đồng loạt đứng lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt lại nhìn nam tử áo đen bên cạnh, trong mắt thể hiện ý cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vị này là Ninh công tử Ninh Khuyết, trên đường có giúp ta một lần, muốn về Hạo Nhiên thư viện bái sư, được ta mang theo cùng. ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết cầm hoành đao trong tay hơi xoay người, lộ vẻ lãnh đạm. ͏ ͏ ͏ ͏
Những người còn lại cũng cười ha ha gật đầu chào hỏi, tất nhiên thái độ không thể bằng so với thái tử. ͏ ͏ ͏ ͏
Thái tử mịt mờ nhìn Ninh Khuyết một cái, trong mắt lộ ra ý cười đắc ý. ͏ ͏ ͏ ͏
Trương viện trưởng chìa tay ra, cung kính nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thập nhị tiên sinh, chúng ta vào trong thư viện nghỉ ngơi trước đã. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt nhẹ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đợi một chút, vẫn còn người! ͏ ͏ ͏ ͏
Còn có ai? Trong mắt mọi người hiện lên một tia nghi hoặc. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đến rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt ngẩng đầu nhìn về Đông Phương. ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả mọi người tò mò ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy hai đạo nhân ảnh từ trong tầng mây xông ra, nhanh chóng lao xuống với như đại bằng, lúc đến gần mặt đất mới giảm tốc độ, nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất, là một lão thái giám và một lão cung nữ. ͏ ͏ ͏ ͏
Thái tử mỉm cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hồng công công, Đinh cung lệnh! ͏ ͏ ͏ ͏
Lão thái giám khom người cung kính nói ra: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thái tử điện hạ, lão nô đến chậm. ͏ ͏ ͏ ͏
Thái tử cười ha ha nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không muộn, vừa đúng lúc! ͏ ͏ ͏ ͏
- Hai vị này là? ͏ ͏ ͏ ͏
Viện trưởng hiếu kì hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
Những người khác cũng tò mò nhìn bọn hắn, tu vi dường như rất cao. ͏ ͏ ͏ ͏
Thái tử cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bọn hắn được phụ hoàng phái tới bảo hộ thập nhị tiên sinh, Hồng công công là chưởng ấn thái giám bên người Phụ hoàng, Đinh cung lệnh là cung lệnh nữ quan bên người Hoàng tổ mẫu! ͏ ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất