Chương 93: Bạch Hồ Tế Linh
Ánh mắt Đại Bạch Trư loé lên tia tuyệt vọng, do dự một chút cũng chạy chậm ra ngoài: “Chỉ hi vọng ba đứa bé ăn mặc kì quái kia, có thể ra tay cứu mạng a!” ͏ ͏ ͏ ͏
Bên trong làng đã có một đám người dẫn đầu xông ra ngoài, tay cầm vũ khí đối mặt với đám người Thái Tử thì dừng bước không tiến lên, cảnh giác giằng co. ͏ ͏ ͏ ͏
Trưởng thôn tiến lên hai bước, thở dài cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mấy vị khách quý, bên trong thôn chúng ta không có con Bạch Hồ nào cả! Các ngươi đi nhầm nơi rồi sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Thái Tử hiền lành cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bản cung nói có, thì chắc chắn là có. ͏ ͏ ͏ ͏
Thôn Trường cứng lại: “Đây chính là không nói đạo lý!” ͏ ͏ ͏ ͏
Một người phụ nữ không nhịn được hét lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Các người muốn làm gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Thái Tử vẻ mặt ôn hoà nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bản cung nghe nói thôn của các ngươi có một con Bạch Hổ nên đặc biệt tới để mua. ͏ ͏ ͏ ͏
Người phụ nữ kia tức giận lên tiếng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đó chính là Tế Linh thần bảo hộ của chúng ta. ͏ ͏ ͏ ͏
- Không sai! Vậy mà muốn mua Tế Linh của chúng ta, cút về! ͏ ͏ ͏ ͏
- Cút! ͏ ͏ ͏ ͏
- Cút! ͏ ͏ ͏ ͏
- Cút! ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Dân làng lòng đầy căm phẫn liên tiếp lên tiếng, cuối cùng đồng thanh hô vang từ cút! ͏ ͏ ͏ ͏
Một Thư sinh giận dữ quát: ͏ ͏ ͏ ͏
- To gan. ͏ ͏ ͏ ͏
m thanh mênh mông cuồn cuộn truyền đi, vượt lên tiếng của đông đảo dân làng, vang vọng khiến dân làng ù tai hoa mắt. ͏ ͏ ͏ ͏
Thái Tử vẫy vẫy tay, ra hiệu với người Thư sinh kia, Thư sinh vội vàng lui ra. ͏ ͏ ͏ ͏
Thái Tử cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trăm lượng hoàng kim được không? ͏ ͏ ͏ ͏
Dân làng không nói một lời, lạnh lùng nhìn Thái Tử. ͏ ͏ ͏ ͏
Bên trong nơi hẻo lánh bên cạnh thôn, bọn người Thạch Hạo thò đầu ra quan sát. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hiếu Thuần, dân làng các ngươi hình như là đang gặp phiền toái a! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiếu Thuần sốt ruột nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tế Linh của chúng ta thật sự rất tốt, lúc chúng ta không có cái ăn, nàng liền trả lại cho chúng ta gà rừng thỏ rừng chúng ta dâng lên. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hưu! ͏ ͏ ͏ ͏
Một âm thanh sắc lạnh phá tan không khí, một cây trường tiễn từ trong làng bắn ra, hướng về phía cổ của Thái Tử. ͏ ͏ ͏ ͏
- To gan! ͏ ͏ ͏ ͏
- Làm càn! ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Bên trong vài tiếng hét phẫn nộ, mấy bóng người bỗng nhiên xông ra từ đám người, hướng về phía trường tiễn lao đi, vài tiếng phanh phanh vọng lại, ba bóng người chật vật ngã trên mặt đất, Thư sinh tay cầm quạt xếp lúc đầu cầm một thanh trường tiễn nhẹ nhàng đáp xuống đất, quay người nửa quỳ với Thái Tử nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Điện hạ, khiến ngài sợ hãi rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Thái Tử gật đầu cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không tồi, ngươi tên gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Thư sinh tay cầm quạt xếp vui mừng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bẩm điện hạ, thảo dân là Vương Chấn Vũ. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đứng lên đi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Tạ điện hạ! ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Chấn Vũ đầy đắc ý đứng lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Mấy Thư sinh còn lại đoạt tiễn thất bại, lộ ra vẻ mặt ghen ghét. ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Chấn Vũ gầm thét: ͏ ͏ ͏ ͏
- Dám hành thích điện hạ, tội không thể tha! ͏ ͏ ͏ ͏
Hất tay lên, trường tiễn trong tay hưu một tiếng nhanh như chớp, hướng bên trong làng bay tới. ͏ ͏ ͏ ͏
Một bóng trắng bỗng nhiên từ không trung xông đến, một ngụm ngậm chặt trường tiễn, đáp xuống cây đại thụ trước thôn, buông lỏng miệng, trường tiễn liền rơi lộp bộp xuống đất. ͏ ͏ ͏ ͏
Thư sinh vui vẻ lên tiếng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Bạch Hồ ra rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Hồ ly thế này mới miễn cưỡng phù hợp với thân phận của điện hạ. ͏ ͏ ͏ ͏
- Điện hạ, tại hạ tình nguyện vì người bắt Bạch Hồ. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Bên trong nơi hẻo lánh, Thanh Tuyết cũng mừng rỡ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật xinh đẹp! ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ cũng gật đầu liên tục, hai mắt toả sáng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật đáng yêu! ͏ ͏ ͏ ͏
Trưởng thôn sốt ruột lên tiếng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tế Linh đại nhân, sao ngài lại ra làm gì! Đi mau, bọn chúng muốn bắt ngài. ͏ ͏ ͏ ͏
Những dân làng khác cũng nháo nhào lên tiếng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tế Linh đại nhân, ngài chạy mau! ͏ ͏ ͏ ͏
- Tế Linh đại nhân, ngài đừng lo cho chúng ta, chạy mau đi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Bọn chúng đều là người tu luyện, ngài đánh không lại đâu. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hồ quay đầu nhìn về phía dân làng, linh quang trong mắt chợt động, mang theo chút ý cười. ͏ ͏ ͏ ͏
Thái Tử nhíu mày nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bắt lấy nó! ͏ ͏ ͏ ͏
- Để ta! ͏ ͏ ͏ ͏
- Để ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Mấy Thư sinh lập tức lao ra, nhảy lên một cái đánh về hướng cây đại thụ. ͏ ͏ ͏ ͏
Thân ảnh Bạch Hồ trên tàng cây chợt loé lên, bịch một tiếng lao vào trước ngực một thư sinh, thư sinh kia lảo đảo rơi xuống đất, cũng vì vậy mà Bạch Hổ thoát khỏi vòng vây, chạy về phía bên cạnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Bên cạnh lập tức lại có mấy Thư sinh đuổi theo, bao vây chặn đánh. ͏ ͏ ͏ ͏
- Chi! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hồ rít lên một tiếng, chung quanh tạo thành sáu lưỡi Phong nhận màu lục lam, Phong nhận nháy mắt chém về phía sáu tên Thư sinh. ͏ ͏ ͏ ͏
Sáu Thư sinh cùng hét lớn một tiếng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thuẫn! ͏ ͏ ͏ ͏
Lá chắn màu trắng ngay lập tức xuất hiện trước mắt sáu người, nối thành một mảnh lớn. ͏ ͏ ͏ ͏
Sáu lưỡi Phong nhận đâm vào lá chắn, phát ra tiếng vang bịch, Phong nhận vỡ nát, lá chắn rung lắc mấy lần, nhưng vẫn duy trì được. ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt Bạch Hồ loé lên một tia sốt ruột, quay đầu bỏ chạy về phía bên cạnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Mấy tên Thư sinh cũng đồng thời xuất hiện ở bên cạnh quát lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thuẫn! ͏ ͏ ͏ ͏
Lá chắn nối thành một mảnh, cản trở đường đi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Thuẫn! ͏ ͏ ͏ ͏
- Thuẫn! ͏ ͏ ͏ ͏
- Thuẫn! ͏ ͏ ͏ ͏