Dị Thế Đạo Môn

Chương 95: Thạch Hạo Xuất Thủ

Chương 95: Thạch Hạo Xuất Thủ
Sắc mặt Thái Tử khó coi: “Một đám dân đen!” ͏ ͏ ͏ ͏
- Bắt được rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Một tiếng hét lớn vang lên, đột nhiên một bóng dáng từ trên trời giáng xuống, rơi vào giữa tấm lưới nguyên khí, một tiếng bành thật lớn vang lên, bụi mù bay ra bốn phía, đá văng ra tung toé, tấm lưới nguyên khí nháy mắt tan thành mảnh nhỏ, vỡ nát hoá thành hư vô. ͏ ͏ ͏ ͏
- Phốc! ͏ ͏ ͏ ͏
- Phốc! ͏ ͏ ͏ ͏
- Phốc! ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Những Thư sinh tạo ra lưới nguyên khí, đều phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch lùi lại mấy bước. ͏ ͏ ͏ ͏
Dân làng nháy mắt dừng bước, mọi người đều chần chờ không quyết. ͏ ͏ ͏ ͏
Một cơn gió thổi đến, bụi mù tản ra, một đứa nhỏ năm sáu tuổi đứng giữa chiến trường, thanh binh khí kì lạ trong tay cắm xuống đất, dưới chân mặt đất nứt toạc. ͏ ͏ ͏ ͏
Trưởng thôn kinh ngạc lên tiếng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thạch Hạo! ͏ ͏ ͏ ͏
Dân làng cũng đều nháo nhào mừng rỡ lên tiếng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Là Thạch Hạo! ͏ ͏ ͏ ͏
- Thạch Hạo cũng là người tu luyện. ͏ ͏ ͏ ͏
- Thế nhưng hắn còn nhỏ như vây, có thể làm gì? ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Thậm chí còn có một người phụ nữ lo lắng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thạch Hạo chạy mau! ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo này mấy ngày nay đều chăm sóc mấy người bị thương ở trong thôn, thế nên nhận được không ít thiện cảm. ͏ ͏ ͏ ͏
Đại Bạch Trư ánh mắt loé lên vẻ vui mừng, “Cuối cùng cũng đợi được lão đại xuất thủ, hiện tại chắc là sẽ không xảy ra chuyện gì nữa!” ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hồ cũng nhìn về phía Thạch Hạo, ánh mắt hiện lên tia cảm kích, giãy giụa đứng lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Con ngươi Đại trưởng lão bỗng nhiên co rụt lại: “Loại quần áo này, hắn là người của Tam Thanh Quan?” ͏ ͏ ͏ ͏
Đại trưởng lão nhớ rõ, lúc trước thời điểm Bạch Mãnh đi Ngự Thú Tông chính là mặc loại quần áo này. ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Chấn Vũ giận dữ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu tử thối, ngươi là ai? ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta là Thạch Hạo! Đạo hiệu là Thanh Thạch. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo ngẩng đầu ưỡn ngực nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Chấn Vũ giận dữ: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hỗn tiểu tử nhà ai? Dám tham ra vào chuyện của Thái Tử điện hạ, không muốn sống nữa sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo rút ra Tam Tiên Lưỡng Nhận đao, tuỳ ý vác lên vai mình, hừ một tiếng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta không quan tâm cái gì mà Thái Tử với không Thái Tử, lấy nhiều khi ít, giết hại sinh linh, ta nhìn thấy đương nhiên muốn xen vào. ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết mỉm cười, hứng thú nhìn Thạch Hạo. ͏ ͏ ͏ ͏
- Muốn chết! ͏ ͏ ͏ ͏
Một Thư sinh bỗng nhiên lao ra, tay cầm một thanh trường kiếm, nhanh như chớp đâm tới hướng Thạch Hạo. ͏ ͏ ͏ ͏
Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao trong tay Thạch Hạo vung lên, ͏ ͏ ͏ ͏
“Keng!” ͏ ͏ ͏ ͏
Một âm thanh vang lên, trường kiếm nháy mắt bị đánh văng đi, Thạch Hạo giống như tiểu hung thú bỗng nhiên doạ người đi lên, nắm đấm nắm chặt bịch một tiếng nện vào ngực thư sinh, âm thanh nứt sương răng rắc vang lên. ͏ ͏ ͏ ͏
- Phốc! ͏ ͏ ͏ ͏
Thư sinh phun ra một ngụm máu tươi, bay ra ngoài, hung hăng đập xuống đất, làm tro bụi vẩy lên, hai lần giãy dụa cũng không có cách nào đứng dậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo lắc lắc cánh tay, khinh thường nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quá yếu! ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả Thư sinh sắc mặt lập tức thay đổi, thật mạnh! ͏ ͏ ͏ ͏
Thái Tử hứng thú nhìn Thạch Hạo, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bắt hắn lại! ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Chấn Vũ cung kính: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Chậm rãi đi về phía Thạch Hạo, rút ra Quân Tử kiếm bên hông, thân ảnh nháy mắt loé lên xuất hiện bên cạnh Thạch Hạo, đâm xuống một kiếm. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo cầm Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao vội vàng chắn ngang trước ngực, hai thanh vũ khí va vào nhau tạo lên tiếng keng, hoa lửa nở rộ, Thạch Hạo lảo đảo lui về phía sau mấy bước. ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Chấn Vũ bỗng nhiên nghiêng thân thể về phía trước, giơ kiếm lên vung một nhát khiến một đạo kiếm khí bay ra, chém về hướng lưng Thạch Hạo. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta chém! ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo giơ Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao lên, bỗng nhiên chém xuống, một tiếng phanh thật lớn vang lên, kiếm khí văng khắp nơi, bụi bay mù mịt. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo xoay người nhảy ra khỏi bụi mù, đáp xuống mặt đất trượt về phía sau hơn mười mét, dù sao thời gian tu hành cũng ngắn ngủi, tu vi sẽ kém hơn một chút. ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Chấn Vũ từ bên trong bụi mù chậm rãi đi ra, cầm trường kiếm như ảo ảnh lao về phía Thạch Hạo, tiếng vũ khí va chạm keng keng keng liên tiếp vang lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Thái Tử đứng ở phía xa, bình thản hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương Chấn Vũ này thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏
Hồng công công cung kính trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏
- Điện hạ, người này tuổi còn nhỏ có thể đạt đến tu vi Nhị giai cũng coi như thiên phú không tầm thường. ͏ ͏ ͏ ͏
Đinh cung lệnh bên cạnh cười lạnh nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nho giáo đề cao kiếm pháp như quân tử, đại khí cuồn cuộn mênh mông, người này lại đem kiếm pháp Nho giáo đường đường chính chính luyện thành thứ kiếm pháp của bọn thích khách, có thể thấy được hắn là kẻ lòng dạ hẹp hòi, hành động xảo quyệt, Thái Tử điện hạ vẫn nên ít qua lại thì hơn. So với Vương Chấn Vũ này, ta càng coi trọng đứa bé kia hơn. ͏ ͏ ͏ ͏
Thái Tử như suy nghĩ điều gì, gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bản cung hiểu rõ. ͏ ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất