Tiểu nhị bưng hai mâm đồ nguội lên, đặt trên bàn, nói với Ân Lê Đình đang
ngồi: “Công tử dùng chậm rãi. Nếu ngài cần gì, cứ gọi tiểu nhân bất cứ
lúc nào.”
Ân Lê Đình khẽ gật đầu, nói nhỏ: “Tiểu ca ngươi đi nghỉ đi, ta ngồi ở đây một lát.”
Nhìn tiểu nhị đi, chàng xách bầu rượu trên bàn rót đầy một chung, chậm rãi
nhấm nháp. Rượu là Ngọc Hồ Xuân hạng nhất, vào miệng mùi thơm nồng lâu,
lại thêm gió đêm xuân nhè nhẹ ấm áp, càng thêm say người. Mấy năm nay Ân Lê Đình rất ít đụng rượu, vì một câu của Phó Thu Nhiên, nếu ngươi lạm
dụng, A Dao dưới suối vàng tất không an lòng. Nghĩ đến những gì năm xưa