“Chùa Kim Lôi sao? Ở trong đó có ai?”
“Đại sư Từ Vân.”
Tô Quang Huy trả lời: “Đại sư Từ Vân là trụ trì của chùa Kim Lôi, đồng thời ông ta cũng là một cao thủ vô cùng lợi hại.
Năm đó lúc ông ta xuống núi hóa duyên gặp phải khó khăn, rồi được cha của tôi giúp đỡ.
Kể từ đó về sau ông ta và cha tôi đã trở thành bạn của nhau.”
“Sau này, lúc cha tôi bị bệnh nặng sắp qua đời, đại sư Từ Vân đã đồng ý với cha tôi là thay ông ấy bảo vệ sự an toàn của nhà họ Tô, một khi nhà họ Tô rơi vào tình thế hết sức nguy cấp thì ông ta sẽ ra tay giúp đỡ.”
“Mà Thiên Trùng người vẫn luôn đi theo cạnh Tô Văn Mãnh, hay Thích Trùng jlúc nào cũng ở bên người Tô Cẩn Lương, hai người đó là đồ đệ của đại sư Từ Vân.
Từ nhỏ đại sư Từ Vân đã đưa bọn họ đến sống ở nhà họ Tô, mục đính chính là bảo vệ cho ba đời dòng dõi chính của nhà họ Tô được an toàn.”
“Ừ.”
Trần Hùng khẽ gật đầu: “Chuyện này có vẻ khá thú vị, vậy Từ Vân hẳn là rất có tiếng tăm ở Tô Hàng phải không?”
“Đúng, tiếng tăm rất lớn nữa là đằng khác.
Thậm chí ở cả phía Nam, ông ta hoàn toàn được coi là một người cực kỳ mạnh, nhưng người nổi danh nhất của chùa Kim Lôi lại không phải là Từ Vân mà là sư huynh của ông ta – Từ Hứa Đông.”
“Từ Hứa Đông? Ông ta là ai?”
Tô Quang Huy tiếp tục nói: “Ông ta được cho là thầy tăng đầu tiên ở phía Nam, hơn nữa còn có tầm nhìn về cả phía Nam.
Sức chiến đấu của Từ Hứa Đông có thể xếp vào một trong ba vị trí đầu, trong đó có một sự việc đã làm cho Từ Hứa Đông nổi danh, chính là mười năm trước ở Hoàn Bắc đã giao chiến với Thái Tuế, oanh động cả bầu trời phía Nam.”
“Thái Tuế? Đó là ai nữa vậy?” Trần Hùng có cảm giác ở phía Nam giống như càng ngày càng trở nên thú vị.
“Là một ác ma vô cùng, vô cùng khủng bố, thậm chí còn có thể nói ông ta là cơn ác mộng của cả phía Nam.”
Nhắc tới Thái Tuế, trên mặt Tô Quang Huy lập tức hiện lên rất rõ ràng vẻ hoảng sợ không cách nào giải thích được.
Lạc Tiến ngồi một bên nói: “Thật không ngờ, Vạn Hoa bên này thế mà cũng có loại giang hồ vừa hung mãnh vừa thú vị như vậy.”
Trần Hùng nói: “Đừng tưởng rằng chỉ có những người nước ngoài kia mới trâu bò, nói đến võ công thì Vạn Hoa của tôi đây mới là chính tông.
Cho nên sự nguy hiểm đáng sợ của Vạn Hoa so với nước ngoài không hơn kém nhau là bao đâu.
Tuyệt đối không được xem thường nơi này, cường giả chân chính là ở Vạn Hoa chứ không phải ở nước ngoài.”
“Vậy cái người tên Từ Hứa Đông kia, hiện giờ vẫn đang ở chùa Kim Lôi sao?”
“Không, ông ta đã viên tịch từ lâu.”
Tô Quang Huy nói: “Sau trận chiến ở Hoàn Bắc, ông ta và Thái Tuế đều bị thương rất nghiêm trọng, sau đó không lâu thì viên tịch.
Cho nên hiện tại trụ trì của chùa Kim Lôi là sư đệ của ông ta cũng chính là Từ Vân.”
“Thái Tuế kia đâu, ông ta chắc hẳn đã bị Từ Hứa Đông đánh chết?”
“Không biết.”
Tô Quang Huy lại nói tiếp “Trong trận chiến ấy không có bao nhiêu người được chứng kiến, người có tư cách tham gia đều là người cầm quyền của tất cả các gia tộc có quyền thế nhất ở phía Nam, những người khác đều không có tư cách đi vào đó.
Năm đó, nhà họ Tô của chúng tôi chỉ có một người được chứng kiến trận đấu này, người đó là Tô Văn Hùng.”
“Chẳng qua sau đó có người đã cố ý áp chế kết quả của trận đấu kia xuống, bảo là Thái Tuế thua Từ Hứa Đông nhưng ông ta không chết, mà Từ Hứa Đông bị thương nặng không lâu sau thì qua đời.”
“Còn về chuyện rốt cuộc hiện tại Thái Tuế còn sống hay là đã chết, hoặc đang ở nơi nào đó thì không một ai biết cả.”
“À.”
Trần Hùng cũng không tiếp tục hỏi nhiều nữa, mặc dù một cường giả giống như anh đối với loại chuyện quyết đấu của các cao thủ siêu cấp này phải nói là cực kỳ, cực kỳ cảm thấy hứng thú.
Nhưng nói như thế nào đi nữa, trận chiến ấy đã là chuyện của mười năm trước.
“Điện chủ, tiếp theo Tô Cẩn Lương chắc chắn sẽ mời Từ Vân ra mặt, cậu tính toán bây giờ phải làm gì?”
Trần Hùng híp mắt cười, nói: “Bây giờ còn có thể làm gì nữa, nếu Từ Vân muốn tới thì tôi sẽ gặp ông ta.”
“Vừa khéo chúng ta có thể nhân cơ hội này mà giúp ông ngồi lại vị trí ông chủ của nhà họ Tô.”
Cùng lúc đó, trong sân nhà của nhà họ Tô, Tô Cẩn Lương vừa lái xe về tới nơi này.
Tô Văn Hùng đã chết, tính ra toàn bộ cao thủ, chủ nhân của nhà Tô đều đã chết.
Lúc này, tất cả những người đứng đầu của nhà nhà họ Tô sau khi nhận điện thoại cũng đồng loạt đi đến bên này..