Bọn họ đã mất khả năng chiến đấu, kết quả nặng nề đổi lại là toàn bộ Kim vệ của nhà ho Kim bị diệt, thậm chí bọn họ còn giết chết được một Kim cương của nhà họ Kim.
Chính nhóm người này đã tiêu diệt gần hết tất cả cao thủ của Kim gia, trực tiếp đánh cho nhà họ Kim tổn thất nghiêm trọng.
Đến cuối cùng, những Kim vệ của nhà họ Kim đều trực tiếp bị đánh cho tàn phế, bởi vì bọn họ chưa bao giờ thấy qua những kẻ không cần mạng sống như thế.
Mỗi một kẻ đều giống như phê thuốc kích thích, khônh biết mệt mỏi, càng không biết cái gì gọi là đau đớn.
Trên người Lâm Tiểu Phong trúng mười ba nhát đao, một trong những nhát đao đó chém rách bụng, ngay cả ruột đều sắp rơi ra ngoài nhưng cô ta vẫn không ngã xuống, ngược lại còn xử lý một tên Kim vệ thực lực mạnh hơn nhiều lần mình.
Cô ta chỉ là một người phụ nữ, là số mười bốn của Hang sói, nhưng cô ta đã dùng mạng sống của mình để bảo vệ tôn nghiêm của Hang sói.
Còn Dương Thuyết Hải chịu liên tiếp mười chín quyền của một Kim vệ của nhà họ Kim, toàn bộ lồng ngực đều bị nện phát nổ nhưng cuối cùng anh ta lại ôm lấy tên Kim vệ của nhà họ Kim đó rồi dùng đầu mình nện nát đầu đối phương.
Đồng thời anh ta cũng dùng mạng sống của mình để viết lên chiến ca của Hang sói.
Ngoài ra còn một số thành viên Hang sói, mặc dù bọn họ không có giết chết Kim vệ của nhà họ Kim nhưng bọn họ đã dùng tính mạng và máu tươi của mình để trải ra bầu nhiệt huyết của bản thân.
Rất nhiều thành viên của Hang sói mãi cho đến chết đều thẳng lưng, bọn họ có tôn nghiêm của chính mình.
Còn đối với những thành viên còn sống của ổ sói, bọn họ vẫn như cũ dùng toàn bộ sức lực của bản thân đối chiến với những địch nhân khác.
Trần Đại Lực sớm đã giết đến đỏ cả mắt, sau khi xử lý những Kim vệ của nhà họ Kim này xong, anh ta lại nhào về phía đám nghĩ tử của Thái Tuế.
Dưới trạng thái điên cuồng này, ngay cả nghĩa tử của Thái Tuế cũng bắt đầu sợ hãi, bọn hắn không biết rốt cuộc đám điên này từ đâu tới, bọn chúng thật là kinh khủng!
Đối với Hang sói tới nói, đây là trận thảm chiến chưa từng có, sau trận chiến này, tất cả thành viên đều sẽ đạt được vinh quang.
Hơn nữa sau trận chiến này, bọn họ tuyệt đối đủ cách để được Trần Hùng trao cho danh hiệu Thiên Tội!
Mội một người bọn họ đều là chiến sĩ thẳng thắn cương nghị, đủ để được cả Điện Thiên Vương tôn trọng.
Một bên khác, trận chiến giữa Lục Giáp của Phủ Trạng Nguyên với đám cao thủ của phủ Trạng Nguyên và những nghĩa tử của Thái Tuế cũng sắp đi đến hồi kết.
Đám người Bạch Thám Hoa Vân, Bảng Nhãn Tam Hoa, Thư sinh Quỷ bị thương nặng.
Võ cử nhân và Bát Cực Tú Tài tử chiến, Tiến sĩ mặt đen Kiều Tùng Bác thì nằm trên mặt đất thoi thóp.
Phủ Trạng Nguyên tuyệt đối có thể xem là chiến lực của các gia tộc phương Nam, là truyền thừu trăm năm của các gia tộc võ lâm.
Một trận chiến này, bọn họ đã bảo vệ được thanh danh của phủ Trạng Nguyên, tôn nghiêm của phủ Trạng Nguyên.
Mười bốn tên nghĩa tử của Thái Tuế đã chết hơn phân nửa, thậm chí có hai kẻ bị đánh đến nỗi sợ hãi bỏ trốn.
Còn lại đều bị Tám ngón tay điên xử lý, tên mù cũng chết trong tay của Tám ngón tay điên.
Tên mù mặc dù không nhìn thấy tình hình xung quanh nhưng năng lực cảm giác của hắn lại vô cùng mạnh.
Cuối cùng khi cảm giác của hắn vô dụng như con mắt mù loà của mình, bị Tám ngón tay điên đánh cho không sức đánh trả, tên mù biết cái chết cách mình không xa.
Ngoài cái đó ra, quyết chiến giữa Nguỵ Tuấn và Dương Đạo cũng đã kết thúc.
Dương Đạo chết rồi, trước ngực ông ta bị Nguỵ Tuấn dùng trọng đạo bổ hai nhát.
Mười năm trước, hai thanh đao của Dương Đạo lưu lại một chữ “x” không thể xoá trước ngực của Nguỵ Tuấn, mười năm sau Nguỵ Tuấn lại dùng một chữ thập để trả lại ông ta.
Chữ thập này cũng không phải cái giết chết Dương Đạo, Dương Đạo chết là bởi nhát đao ở trên lưng.
Nguỵ Tuấn dùng hết sức lực, chém một đao mạnh vào trên người Dương Đạo, chém từ sau lưng vào thẳng trái tim, khiến Dương Đạo chết..