Nếu là Lưu Ánh Nguyệt tới theo dõi thì chỉ sợ là đã sớm bị Lâm Thanh Dũng phát hiện.
Nhưng người theo dõi ở đây chính là Trần Hùng, mặc dù Lâm Thanh Dũng có cẩn thận cỡ nào, có bao nhiêu năng lực phản trinh sát thì Lâm Thanh Dũng cũng không thể phát hiện ra được tung tích của Trần Hùng.
Cuối cùng, Lâm Thanh Dũng đậu xe ở bên ngoài một căn biệt thự ngoại thành.
Khu biệt thự này cũng không phải biệt thự gì xa hoa quá, hơn nữa bởi vì lí do về vị trí địa lý nên có rất nhiều nhà ở khu biệt thự này chưa bán đi được.
Mà những chủ nhân mua biệt thự đều có một điểm giống nhau là sẽ không sinh sống ở đây lâu dài, phần lớn bọn họ sẽ lựa chọn thời điểm mùa hè để tới đây tránh nóng, vì thế cho nên vào mùa này, ở đây không có bao nhiêu người.
Trong số hàng chục hộ gia đình ở khu biệt thự cũng chỉ còn lại ít ỏi mười mấy nhà sống ở đây.
Lâm Thanh Dũng đậu xe ở bãi đỗ xe bên ngoài khu biệt thự, sau khi xuống xe xong thì ông ấy quan sát khắp nơi một lần, sau đó mới tiến vào.
Trần Hùng dừng xe ở một ven đường mà từ góc nhìn của Lâm Thanh Dũng khó có thể phát hiện ra, sau đó thông qua cách trèo tường mà đi vào biệt thự này.
Từ rất xa, anh liền nhìn thấy Lâm Thanh Dũng đi vào một căn biệt thự ở trong cùng.
“Chẳng lẽ, ông ấy có người tình ở bên ngoài sao?”
Trần Hùng đột nhiên có chút thất vọng với Lâm Thanh Dũng, đây là việc mà anh cực kỳ không muốn thấy.
Trần Hùng đi theo Lâm Thanh Dũng đến căn biệt thự đó, lúc anh tới đây thì cửa đã được đóng lại từ bên trong rồi.
Trần Hùng đứng ở trước cửa của biệt thự nghe ngóng động tĩnh bên trong, anh nghe thấy giọng Hà Phương Kiều, cho dù có cách một cánh cửa lớn cũng có thể nghe rõ được cuộc đối thoại ở bên trong.
“Thanh Dũng, anh đã đến rồi sao.
”
Bên trong truyền đến một giọng nữ, nghe giọng thì hình như còn trẻ hơn Lâm Thanh Dũng một chút.
“Ừm, em vẫn có thói quen ở nơi này sao? Hôm qua anh đã lấy tiền gửi vào ngân hàng của em thông qua ngân hàng di động rồi, nếu cần cái gì thì cứ tự mua là được, không cần quá bủn xỉn.
”
“Vâng, em biết rồi, cảm ơn anh Thanh Dũng.
”
“Đều là người một nhà cả, nói cảm ơn làm gì.
”
Nghe cuộc đối thoại bên trong, trong nháy mắt Trần Hùng liền cảm thấy phổi mình sắp nổ tung ra rồi.
Quả nhiên, Lâm Thanh Dũng thật sự nuôi một người phụ nữ khác ở bên ngoài, hơn nữa cũng đã bắt đầu nói là người một nhà.
Thậm chí, vì để nuôi người phụ nữ này mà ông ấy lại lấy tiền tiết kiệm ra.
Phải biết rằng tiền tiết kiệm này chính là tiền của ông ấy và Lưu Ánh Nguyệt, trước đây bọn họ cũng không có tiền gì, lúc ấy Lưu Ánh Nguyệt muốn mua cho Trần Hùng và Lâm Ngọc Ngân một chiếc xe, kết quả Lưu Ánh Nguyệt phải lấy của hồi môn của mình ra để bù vào.
Sau đó khi công ty của Lâm Ngọc Ngân trở nên lớn mạnh hơn, bình thường sẽ cho hai người bọn họ không ít tiền, nhưng hai người đều đã quen với việc tiết kiệm nên số tiền thừa đó sẽ được chuyển vào tài khoản ngân hàng, bởi vì như vậy có thể có được nhiều tiền lãi hơn.
Lại không nghĩ rằng, hiện tại Lâm Thanh Dũng lại tự tiện lấy tiền đó ra, tuy rằng số tiền này đối với Trần Hùng là không nhiều lắm, nhưng tính chất thì lại quá ác liệt.
“Nếu việc này mẹ vợ mà biết được, chắc chắn bà ấy sẽ cầm dao giết chết Lâm Thanh Dũng.
”
Trần Hùng đột nhiên cảm giác có chút khó xử, anh muốn đẩy cửa đi vào vạch trần bộ mặt thật của Lâm Thanh Dũng, nhưng nếu như chuyện này thật sự bị bại lộ, vậy trong nhà sẽ giải quyết như thế nào?
Lâm Ngọc Ngân, vợ của anh sẽ biết được ba mình phản bội mẹ mình mà nuôi người phụ nữ khác ở bên ngoài, nhất định cô ấy sẽ cực kỳ đau lòng.
.