Chương 119: Xuất Binh (1)
Hình Vanh đánh gãy lời Bàng Bá Long, cứng rắn cất tiếng.
- Vâng!
Sau đó hai thám tử lập tức trở về.
Lúc này Hình Vanh căn bản không biết Dương Giang hai thành còn bí mật mai phục ba mươi ngàn binh mã ở trong thành, mà căn bản không biết trước mắt Hoán Dương thành không chỉ có hai mươi ngàn hộ thành quân, càng có Lữ Bố suất lĩnh bốn mươi ngàn đại quân!
Sau đó trong hai ngày Hình Vanh không có mở ra công thành chiến, mà đang không ngừng sử dụng kế sách dạ tập (đột kích ban đêm) cùng dẫn dụ ra khỏi thành đều bị Trần Cung phá giải, không có chút thu hoạch. Mà trong hai ngày, quân đội Dũng Dụ Vương đã tổn thất hơn vạn binh lính, bây giờ có thể tác chiến chỉ có chín mươi ngàn binh lính. Mà Dương Giang hai thành cũng bị liều chết ngăn chặn!
Lúc này Trương Hợp suất lĩnh đại quân đã bí mật đuổi tới phụ cận Lương thành Hoán Dương quận!
Trương Hợp để đại quân chỉnh đốn nghỉ ngơi bên trong núi rừng, cùng Dạ Lăng Vân Trần Đình mấy vị tướng lãnh ngồi vây quanh một bên thương lượng công chiếm Lương thành.
Hoán Dương quận bốn thành đứng đông tây nam bắc tứ phương, Hoán Dương thành ở vào phương bắc Lương thành chính là thành biên cảnh của Yến Dương phủ, chỉ dựa vào Yến Ngọc phủ của Dũng Dụ quận. Một khi chiếm được, có thể nói là sẽ phong tỏa hai trăm ngàn đại quân Dũng Dụ Vương ở bên trong Hoán Dương quận!
Trương Hợp nhìn chư vị tướng lãnh bên cạnh mở miệng trước nói:
- Chư vị tướng lãnh, bây giờ chúng ta đã đến gần Lương thành, như vậy tối nay chúng ta nhất định phải động thủ, sau khi chiếm lĩnh Lương thành, lập tức phong tỏa Lương thành, không thể thả đi một người để lộ tin tức!
Mọi người gật gật đầu.
- Dạ thống lĩnh ngươi vừa mới đi điều tra Lương thành có phát hiện gì không?
Trương Hợp nhìn về phía Dạ Lăng Vân, trước đó Trương Hợp để Dạ Lăng Vân đi trước đại quân tiến về Lương thành điều tra.
Dạ Lăng Vân lên tiếng:
- Trương tướng quân, khi thuộc hạ vừa mới tiến vào xem xét, phát hiện tuy trên tường thành Lương thành có quân đội cảnh giới, nhưng binh lính đang thư giãn. Bọn họ khẳng định cho rằng quân đội Dũng Dụ Vương bây giờ đang ở phía trước công thành, Lương thành ở phía sau căn bản sẽ không có người đến đây tấn công.
Trương Hợp toát ra vẻ vui mừng, nếu như là như thế thì dễ làm đi nhiều!
Các vị tướng lãnh cũng lộ ra nụ cười hưng phấn.
Trương Hợp trực tiếp phân phó mọi người:
- Đã như vậy chúng ta tối nay phát động dạ tập, tiểu đội các Tiên Thiên cảnh chui vào không một tiếng động giải quyết thành vệ bốn cổng thành Lương thành, một lần hành động mở ra cửa lớn Lương thành, đợi bốn cửa thành Lương thành vừa mở, chư vị tướng lãnh lập tức chỉ huy đại quân tiến vào Lương thành phong tỏa Lương thành, vây giết địch quân Lương thành, không thể thả chạy một người!
- Dạ Lăng Vân thống lĩnh, ngươi phụ trách cửa bắc Lương thành, Trần Đình thống lĩnh, ngươi phụ trách cửa đông Lương thành, Nghiêm Dũng thống lĩnh, ngươi phụ trách cửa tây!
- Vâng!
Các tướng cùng nhau lĩnh mệnh.
Ban đêm, bên trong cửa nam Lương thành, trên trăm tên lính đang trấn thủ, mà trong số bọn người, nhiều người đang ngáp không ngừng, có uể oải dựa vào ở trên tường, thỉnh thoảng mới nhìn ra ngoài thành xem xét tình huống. Lúc này cổng thành, một tiểu binh trẻ tuổi nhìn tất cả mọi người làm việc như thế, không khỏi hỏi đội trưởng bên cạnh:
- Đội trưởng, Hình quân sư không phải yêu cầu chúng ta mỗi ngày nghiêm ngặt cảnh giác tình huống bên ngoài Lương thành à, bây giờ chúng ta buông lỏng như vậy, không sợ bị thống lĩnh trông thấy quở trách?
Đội trưởng này liếc nhìn tiểu binh trẻ tuổi, sau đó nhắm mắt lại nói:
- Thống lĩnh mắng, vậy ngươi phải để thống lĩnh đến xem mới được!
- Ngươi yên tâm đi, bây giờ Hoán Dương quận đều là binh Hình quân sư phái ra tấn công ba thành, quân đội ba thành co đầu rút cổ ở trong thành còn không kịp, làm sao có thể phái binh đi đến công đánh Lương thành chúng ta, ngươi xem một chút bây giờ tại Lương thành, mấy vị thống lĩnh mỗi ngày đều đang uống rượu vui đùa, bọn họ sớm đã nghĩ đến...
- Hả?
Đội trưởng nghi hoặc phát hiện tiểu binh làm sao không phát ra âm thanh nữa!
Hắn lập tức ngửi thấy mùi máu tanh tưởi, mở to mắt, nhìn ấy tiểu binh vừa mới nói chuyện với mình đã bị cắt cổ, biểu lộ hoảng sợ nhìn lấy mình. Hắn còn chưa kịp hô ra miệng, đột nhiên có một bàn tay che miệng của mình, theo cái gáy kịch liệt đau nhức, lâm vào trong bóng tối!
Bên trong Lương thành, thành tiếng người huyên náo, cuộc sống về đêm vừa mới bắt đầu, Lương thành cổng thành lặng yên mở ra, đại quân đã sớm đợi nối đuôi nhau mà vào. Trương Hợp suất lĩnh đại quân phong bế cổng thành rồi bắt đầu vây quét binh mã Lương thành!
Khi bách tính trên đường phố đột nhiên trông thấy đại quân vào trong thành, lộ ra biểu lộvạn phần hoảng sợ, hô quát lên, cuống quít bỏ chạy. Đại quân theo bốn phương tiến vào, Lương thành nhất thời bạo loạn, tiếng vó ngựa, tiếng gọi bách tính ầm ĩ, tiếng binh lính chém giết vang vọng Lương thành!
Lúc này bên trong phủ lớn, mấy vị tướng lĩnh Lương thành còn đang ôm mỹ nhân vẻ mặt tươi cười uống rượu vui đùa, đột nhiên nghe thấy gần đó một hồi lộn xộn không chịu nổi. Một vị tướng lĩnh nghe thấy âm thanh như thế đột nhiên giận dữ hét:
- Tình huống bên ngoài như thế nào, ngươi đi xem một chút cho ta là người nào to gan như vậy!
Chỉ hộ vệ bên cạnh, hô.
Hộ vệ lĩnh mệnh đi ra xem xét, khi hắn còn chưa kịp ra khỏi cửa,
Cả đã bị một binh sĩ mặt mũi tràn đầy máu tươi mở ra, chỉ nghe thấy người này hô to một tiếng:
- Tướng quân không xong, địch quân xông vào Lương thành!
Sau đó ngã xuống.
- Cái gì! Làm sao có thể?!
Lúc này mấy tướng lĩnh kinh hãi, đột nhiên đứng lên đẩy ra mỹ nhân bên cạnh, trực tiếp lao ra ngoài cửa. Dứng ở trên lầu xem xét, nhìn xung quanh nổi lên ánh lửa, binh lính của mình xung quanh bị địch quân không ngừng đánh giết!
Mấy vị tướng lĩnh Lương thành bị dọa đến sắc mặt tái nhợt, lòng đều lạnh xuống. Trong lòng bọn họ hiểu rõ, đã xong, hết thảy đều xong. Mấy người liếc nhau, lập tức triệu tập binh lính gần đó chuẩn bị xông ra vòng vây, chạy ra khỏi Lương thành!