Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 129: Vị nhân kiệt thứ sáu

Chương 129: Vị nhân kiệt thứ sáu
Cả người Lữ Bố lúc này đều là máu tươi của địch nhân, ánh mắt híp lại, vô số binh lính trốn tránh xa khỏi hắn. Trong lúc nhất thời xung quanh Lữ Bố không có người. Lữ Bố nhìn quanh một vòng trông thấy một bóng người mặc mãng phục đang chạy trốn trong hỗn loạn!
Tìm được!
Chỉ thấy Lữ Bố nhanh chóng lao xuống, xông vào vào trong thành, lăng không nhảy vọt, nhảy đến phía trước người kia. Khi Lữ Bố xem xét, phát hiện người này không phải Dũng Dụ Vương,
tử Sĩ người mặc mãng phục nhìn Lữ Bố lao đến, cầm lấy đại đao bổ về phía Lữ Bố!
Một đạo thiểm quang lướt qua, chỉ thấy vị tử sĩ này bị Lữ Bố nổi giận chém thành hai nửa!
Lúc này Dũng Dụ Vương mặc y phục bình dân, khi hắn trông thấy Lữ Bố nhảy lên chém giết hai vị cường giả Tông Sư đỉnh phong đã biết xong, lập tức cùng tử sĩ thay đổi trang phục, khi hắn ở một bên khác trông thấy tử sĩ đã bị Lữ Bố giết chết, uy khí thế nghiêm lúc đầu đã sớm không còn!
Còn lại là chật vật!
Ngay lúc đó, Phương Lâm mắt sắc trông thấy một bóng người rất giống Dũng Dụ Vương lén lén lút lút nhanh chóng thoát ra khỏi cổng thành, trong lòng mừng rỡ, nói với Lữ Bố nói:
- Tướng quân, người kia là Dũng Dụ Vương!
Lữ Bố đã trông thấy người Phương Lâm chỉ cho mình, Dũng Dụ Vương nghe Phương Lâm gào thét, thoát đi càng nhanh hơn. Lữ Bố nhìn qua nửa mặt Dũng Dụ Vương, quả nhiên là hắn, như mãnh hổ xuất lồng vọt tới. Dũng Dụ Vương nhìn thấy mình bại lộ, trực tiếp bại lộ tu vi Tông Sư trung kỳ toàn lực chạy trốn!
Thế mà làm sao có thể chạy qua Lữ Bố, rất nhanh, Phương Thiên Họa Kích đã gác ở trên cổ Dũng Dụ Vương!
Dũng Dụ Vương ngửi được mùi máu tươi nồng đậm Phương Thiên Họa Kích phát ra, nhất thời cảm thấy ngạt thở!
Chiến đấu một mực tiếp tục đến chạng vạng tối, Dũng thành đã bị triệt để luân hãm, Dũng Dụ Vương bị bắt sống!
Có thể nói ba quận Dũng Dụ Vương chưởng khống cũng sắp tới tay!
Lữ Bố áp giải Dũng Dụ Vương đi đến trước mặt Trần Cung và các tướng lãnh. Lúc này Dũng Dụ Vương lòng như đao cắt nhìn nhân kiệt Tần Vương phủ, bọn họ đang thảo luận như thế nào chiếm lấy ba quận mình cực khổ chưởng khống bấy lâu!
Mà tâm tình mấy người Trần Cung đang thư sướng nhìn Dũng Dụ Vương!
Trần Cung nói thẳng với Dũng Dụ Vương:
- Dũng Dụ Vương, điện hạ ở Tần Vương phủ chờ ngươi rất lâu!
Lúc này Dũng Dụ Vương cũng bình tĩnh lại, một mặt bình tĩnh như nước:
- Tốt, bản vương sẽ đi gặp đứa cháu kia đến cùng là người như thế nào, vậy mà có thể được rất nhiêud người tài ba hiệu trung!
Dũng Dụ Vương nhìn Lữ Bố như là thần tướng, đã có phong phạm đại tướng, cùng các tướng tài khác, mà bọn họ đều đang chăm chú nghe theo Trần Cung ra lệnh. Trần Cung đang chỉ huy bọn họ sau này thế nào cầm xuống ba quận. Dù là Dũng Dụ Vương cũng không thể không nói, phương pháp của Trần Cung có thể nhanh chóng nhất, ít dùng sức nhất chiếm được ba quận!
Lúc này Dũng Dụ Vương nghĩ đến Tần Vương Lý Chính chưa từng gặp mặt, thật không biết hắn làm sao trong thời gian ngắn làm cho nhiều người tài như vậy hiệu trung, suy nghĩ một chút đến Bàng Bá Long mình cực khổ tuyển nhận, chịu chỉ được ba chiêu của Lữ Bố!
Nhớ tới Bàng Bá Long trước khi chết ở trước mặt mình tỏ ra uy phong, không khỏi cảm thấy nóng mặt dùm cho hắn!
Lại nghĩ tới đệ nhất mưu sĩ Hình Vanh thủ hạ mình bị Trần Cung đùa nghịch như cún con!
Ai!
Nếu mình có những anh kiệt như thế phò tá, Yến Ngọc phủ sớm đã là đồ trong túi!
Không!
Toàn bộ Yến Châu đều là của ta...
Mấy người Trần Cung đã thương lượng xong, trực tiếp chia ra ba đường, Trần Cung chỉ huy Dạ Lăng Vân, Trần Đình thẳng đến Dũng Dụ quận,
Lữ Bố chỉ huy Phương Lâm, Trương Hợp chỉ huy Tiêu Chiến phân biệt đi chiếm lĩnh hai quận còn lại. Mà Dũng Dụ Vương thì bí mật áp giải đưa về Tần Vương phủ gặp mặt điện hạ!
Ngay tại thời điểm Trần Cung chia ra ba đường chiếm lĩnh ba quận, những thế lực khác đã nhận được tin tức hai trăm ngàn đại quân Tần Vương phủ của không đến một ngày đã công phá Dũng thành, trực tiếp bắt sống Dũng Dụ Vương!
Không ít người đều lớn tiếng mắng Dũng Dụ Vương phế vật, ngay cả một ngày đều kiên trì không nổi. Bọn họ cũng đồng thời cảm thán thế lực Tần Vương phủ cường đại, Lữ Bố và các võ tướng cường hãn.
Càng kinh hãi chính là Tần Vương phủ càng ngày càng mạnh, mà mình sớm muộn gì cũng có một ngày bị đối phương vượt qua!
Đến mức mấy quận xung quanh ba quận của Dũng Dụ Vương ngay cả binh cũng không dám động, Dũng Dụ Vương bình thường tại Yến Ngọc quận vô cùng uy phong trong thời gian một tháng ngắn ngủi đã bị tiêu diệt, mình còn muốn đi cháy nhà mà hôi của, có phải cảm thấy đầu trên cổ mình đủ lâu rồi hay không!
Thậm chí không ít người thế lực nhỏ có tâm tư đầu nhập vào Tần Vương.
Hả?
Hình như không phải là không thể được!
Sau năm ngày, tiểu đội bí mật áp giải Dũng Dụ Vương đi cả ngày lẫn đêm cuối cùng đã trở về Tần Vương phủ. Lúc này trong đại sảnh Lý Chính cẩm y đai lưng ngọc, tơ lụa, dáng người thon dài, khí thế xung quanh mặc dù nhu hòa, nhưng nếu cẩn thận cảm thụ lại tràn đầy uy nghiêm!
Lúc này Lý Chính đã đột phá đến Tông Sư trung kỳ, vương đạo chi thế trên người lại càng được tăng cường!
Dù Lý Chính thường thường không có gì lạ đứng ở tại chỗ cũng đều khiến người ta có một cỗ cảm giác uy nghiêm!
Mà lúc này Lý Chính đã phái người giải Dũng Dụ Vương đến đây. Dũng Dụ Vương mới vừa vào cửa đã nhìn thấy một vị thiếu niên tràn ngập uy nghiêm tản ra vương đạo chi thế!
Thiếu niên này mày kiếm mắt sáng, mặt quan như ngọc!
Hắn không khỏi khẽ giật mình, nhớ tới Hoàng huynh năm đó, cũng là Thần Hoàng hiện tại!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất